Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 2433




 

Chương 2433

“Nếu không phải chú ba và Triệu Minh Nguyệt đánh liều chinh phạt, anh có thể có cơ hội nhận được nhiều tài sản thế không?”

Cô ta nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay của Diệp Cấm Thành: “Một mình anh cũng không cách nào đạt đến thành tựu thế này.”

“Ha ha ha, đây đúng là sự thật. Nhưng có điều hẳn là nên cảm ơn vị em họ đã biến mất kia của tôi nhỉ.”

“Nếu không phải nó chết thì tôi làm sao có thể làm con nuôi của chú ba, làm sao thăng chức? Chú ba sao có thể thu nhận tôi được?”

Nói xong, Diệp Cấm Thành đưa tay véo người phụ nữ mặc sườn xám một cái.

“Khinh Mục, cô nói xem, nếu như tìm lại được thằng em họ kia, cho nó trở về nhà họ Diệp, hai nhà Diệp Tề cưới hỏi, đến đó cô kết hôn với tôi hay là kết hôn với nó?”

Người phụ nữ mặc sườn xám tên Tề Khinh Mục, là cô chủ của một gia tộc lớn ở Bảo Thành. Vừa ra đời ba tháng, nhà họ Tề đã dốc hết sức muốn kết hôn cùng con của Triệu Minh Nguyệt.

Triệu Minh Nguyệt lúc ấy do bạn thân yêu cầu nên thuận miệng đáp ứng tương lai khi con trai mười tám tuổi sẽ cho hai đứa trẻ về với nhau, xem như duyên phận tác hợp.

Người bạn thân ở nhà họ Tề kia vừa nghe đã đi báo khắp nơi rằng hai bên định kết thông gia.

Sau đó con của Triệu Minh Nguyệt mất tích, Diệp Cấm Thành thay thế, thế là hôn sự cũng chuyển qua cho anh ta, nếu không có trục trặc gì thì năm nay làm đám cưới.

“Tôi muốn gả cho cậu chủ của Diệp Đường, nên dù cậu chủ là anh, là anh ta hay là con chó cũng không vấn đề gì.”

Nghe được lời này Diệp Cấm Thành bật cười, Tề Khinh Mục cười duyên một tiếng: “Cho nên anh phải giữ vững vị trí đó.”

“Cô đúng là một người khốn nạn.” Diệp Cẩm Thành vươn tay bóp lấy khuôn mặt đang của Tề Khinh Mục.

“Thật đáng tiếc, đời này cô chỉ có thể ở cùng tôi. Phe cánh của tôi đã hoàn chỉnh, đừng nói chi nó chết, nó có trở về cũng không làm gì được tôi.”

Giọng điệu của anh ta trở nên u ám, còn mang chút kiêu ngạo.

“Đau.”

Tề Khinh Mục mở tay Diệp Cấm Thành, sau đó nghiêm túc mở miệng.

“Đùa giỡn để sau đi, bây giờ bàn chính sự đã.”

“Anh không hỏi được tung tích của bác sĩ từ miệng Diệp Như Ca, nhưng tôi đã tìm thấy dấu vết từ bà ta vào tháng trước.”

“Bà ta đã tham gia hầu hết các cuộc thi giữa Hoa Đà Bôi và Huyết Y Môn, còn tiếp xúc mật thiết với người bốn lần giành hạng nhất – Diệp Phi (Phàm).”

“Bà ta thậm chí còn tới Kim Chi Lâm để chúc mừng Diệp Phi (Phàm).”

“Huy chương quốc sĩ quốc gia cũng là do bà ta toàn lực giúp Diệp Phi (Phàm) mang về.”

“Tôi chắc chắn 80% rằng bác sĩ sẽ chữa bệnh cho thím ba của anh là Diệp Phi (Phàm).”

Giọng cô ta vô cùng nghiêm túc, phân tích cũng rất hợp lý, ngược lại hoàn toàn với vẻ kiều mị khi nãy, có thể quyến rũ cũng có thể làm nên chuyện, xem như là một nhân tài lớn.

Cô ta cũng dùng ngón tay gõ vào màn hình, khuôn mặt Diệp Phi (Phàm) bỗng chốc phóng đại, hiện lên trước mắt Diệp Cấm Thành.

“Tôi biết anh ta.”