Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 2434-2435




Chương 2434

“Diệp Phi (Phàm) Dương từng bại dưới tay anh ta, Vệ Hồng Hồ cũng từng vì anh ta mà chịu thiệt, tên này không phải dạng vừa đâu.”

Diệp Cấm Thành khôi phục vẻ lạnh lùng, nhìn chằm chằm ảnh Diệp Phi (Phàm), nói: “Cô nói, anh ta có mấy phần sẽ cứu được thím ba?”

Tề Khinh Mục cười duyên một tiếng: “Một phần thì thế nào, mười phần thì sao?”

Diệp Cấm Thành yên lặng một hồi, sau đó lên tiếng ra lệnh.

“Nói với Tần Cửu Thiên, giết hết không tha.”

Trong vài ngày khi Diệp Cấm Thành chuẩn bị âm mưu kế tiếp, Diệp Phi (Phàm) vẫn luôn ở lại phòng khám Kim Chi Lâm để điều trị cho bệnh nhân.

Đối với Diệp Phi (Phàm) mà nói, trừ khi trời sập, nếu không anh vẫn sẽ cố gắng hết sức chữa trị cho bệnh nhân.

Hơn nữa chỉ cần ở Kim Chi Lâm, cho dù bên ngoài có bao nhiêu sóng gió, Diệp Phi (Phàm) cũng có thể vô cùng bình tĩnh.

Mọi người ở Kim Chi Lâm, mỗi người đều dần quen với cuộc sống.

Đột nhiên Trịnh Tuấn Khanh – người vừa trở về từ Cảng Thành vội vã chạy đến:

“Cậu chủ Diệp, tôi nghe nói anh đánh Vệ Hồng Hồ?”

Cậu chủ nhà họ Trịnh này so với trước đây đã thay đổi rất nhiều, không chỉ cắt đi mái tóc dài mà khí chất nham hiểm cũng biến mất, càng nhìn càng thấy giống cậu chủ con nhà giàu.

Nếu không phải tất cả mọi người ở Kim Chi Lâm đều biết anh ta từ đầu thì rất khó hình dung đây là người thừa kế của gia tộc nhà họ Trịnh.

“Anh ta khiêu khích tôi nên tôi đánh, đó không phải là việc rất bình thường sao?”

Diệp Phi (Phàm) đang kê đơn thuốc cho bệnh nhân, không thèm ngẩng đầu lên, suýt chút nữa anh đã nói không phải là anh cũng do chính tôi hạ gục sao?

“Được lắm, rất mạnh mẽ và quyết đoán.”

Trịnh Tuấn Khanh cười giơ ngón tay cái với anh: “Nghe anh khẳng định như vậy, tôi cảm thấy thật sảng khoái.”

“Thật tiếc vì tôi không ở đó, nếu không tôi sẽ quay lại toàn bộ quá trình, mỗi lúc ăn cơm lại lấy ra xem.”

Ánh mắt anh ta lóe lên một tia sáng: “Tôi chắc chắn khẩu vị của tôi sẽ tăng lên rất nhiều.”

Diệp Phi (Phàm) tò mò nhìn anh ta: “Không phải tôi chỉ đánh Vệ Hồng Hồ thôi sao, anh đâu cần thiết phải vui vẻ như vậy? Anh có thù oán gì với anh ta à?”

“Quả thực là có ân oán, hơn nữa tôi còn là người chịu thua thiệt.”

Trịnh Tuấn Khanh tự tay rót hai tách trà, đưa cho Diệp Phi (Phàm) một cốc còn một cốc cho mình: “Ba năm trước, tôi đến Bảo Thành để hưởng thụ sung sướng, lúc đó có một cặp sinh đôi là Đại Kiều và Tiểu Kiều vướng chút xung đột với Vệ Hồng Hồ. Sau đó tôi đánh bạc thắng anh ta rất nhiều tiền, nhưng cuối cùng tôi lại bị một nhóm đàn ông đeo mặt nạ với võ công cao cường cướp sạch tiền ở khách sạn vào đêm hôm đó.”

“Không chỉ có Đại Kiều và Tiểu Kiều bị đưa đi, số tiền đó cũng bị cướp mất, một vài vệ sĩ nhà họ Trịnh thì bị đánh tàn phế, thậm chí ngay cả đầu của tôi cũng bị bắn hai phát.”

“Không cần điều tra tôi cũng biết là Vệ Hồng Hồ vì thẹn quá hóa giận nên trả thù.”

“Sau đó tôi liền đưa người đến câu lạc bộ của anh ta để giải quyết, nhưng anh ta lại không chịu thừa nhận mà còn cho rằng tôi đến đó gây rối việc làm ăn của anh ta nên bắt tôi phải rót trà xin lỗi mấy vị khách ở đó.”


Chương 2435


Nguồn thiếu chương.