Chàng Rể Tỷ Phú

Chương 869: Bố chịu đủ rồi, được không?




Đoàn người Triệu Hùng ngồi chuyến bay thuê bao và bay đến Thanh Hóa trước.

Anh lấy chiếc xe đang đậu ở sân bay từ tỉnh lỵ, nhận được "Thừa Ảnh Kiếm" và "Ngư Trường Kiếm" mua từ chỗ thầy Toàn. Điều này khiến Triệu Hùng càng tin tưởng gấp bội.

Với "Thừa Ảnh Kiếm" và "Ngư Trường Kiếm", ngoại trừ cao thủ "Thần Bảng", Triệu Hùng không còn phải sợ bất kỳ ai nữa.

Khi Triệu Hùng và những người khác lái xe đến Hải Phòng, đã gần sáu giờ tối.

Lý Quốc Lâm đang ăn tối với bảo mẫu nhỏ Chu Dĩnh thì chuông cửa vang lên.

Sau khi nghe thấy tiếng chuông cửa, Lý Quốc Lâm không khỏi nhíu mày, lẩm bẩm nói: "Muộn như vậy rồi, ai lại tới chứ? Tiểu Dĩnh, cô đi kiểm tra đi!"

“Dạ, ông Lý!” Bảo mẫu nhỏ Chu Dĩnh đoán được Triệu Hùng và Lý Thanh Tịnh đã trở về.

Sau khi mở cửa, những người ở ngoài cửa quả nhiên là Triệu Hùng, Lý Thanh Tịnh, Lý Diệu Linh, Dao Châu và Thẩm Văn Hải.

Cô bảo mẫu nhỏ Chu Dĩnh giả bộ ngạc nhiên nói: "A! Chị Thanh Tịnh, mọi người về rồi à?"

Lý Thanh Tịnh "Ừ" một tiếng và nắm tay con gái Dao Châu bước vào.

Cô bảo mẫu nhỏ lo lắng Lý Quốc Lâm sẽ răn dạy cô ta, vội vàng nói: "Chị Thanh Tịnh, mọi người ngồi xuống trước đi, tôi xuống bếp làm thêm vài món ăn nữa."

Lúc nấu bữa tối, Chu Dĩnh cố ý nấu nhiều cơm hơn. Chính vì đợi mấy người Triệu Hùng và Lý Thanh Tịnh trở lại.

Trong tủ lạnh còn mấy loại đồ ăn nấu sẵn do Chu Dĩnh mua.

Lý Quốc Lâm không ngờ rằng người đến lại là con gái Lý Thanh Tịnh và con rể Triệu Hùng.

“Thanh Tịnh, sao các con trở về mà không nói trước một tiếng?” Lý Quốc Lâm hỏi con gái lớn Lý Thanh Tịnh.

“À, công ty con có một dự án quan trọng cần ký kết nên con về sớm. Bố, bố có khỏe không?” Lý Thanh Tịnh cố nhịn không nói đến chuyện bố mẹ ly hôn, dự định sau bữa tối mới nói chuyện này.

Lý Quốc Lâm cũng không nghi ngờ là chính bảo mẫu nhỏ Chu Dĩnh đã tiết lộ chuyện ly hôn của ông.

Dao Châu nhảy vào vòng tay của Lý Quốc Lâm và nũng nịu nói: "Ông ngoại, mấy ngày nay ông có nhớ cháu hay không? Lúc nào cháu cũng nhớ ông cả."

Lý Quốc Lâm khẽ vuốt v e chiếc mũi xinh của Dao Châu và nói: "Nhớ chứ! Ngày nào, đêm nào ông ngoại cũng nhớ cháu gái của ông hết. Dao Châu của chúng ta thật là ngoan!"

Thẩm Văn Hải đưa cho Lý Quốc Lâm một cái tẩu thuốc, nói: "Ông ngoại, đây là quà cháu mua cho ông."

"Yo! Văn Hải còn biết mua quà cho ông nữa cơ à. Cháu lớn thật rồi!"

“Ông ngoại, cháu cũng mua quà cho ông.” Dao Châu chạy đến vali, lấy ra một con rối xinh xắn từ trong đó rồi nói: “Ông ngoại, đây là con rối cháu mua cho ông."

Lý Quốc Lâm vui vẻ nhận lấy, lại khen ngợi Dao Châu một câu.

Kể từ sau khi ly hôn, Lý Quốc Lâm chưa có một ngày nào được hạnh phúc thế này.

Lý Thanh Tịnh và Triệu Hùng đã trở lại, điều này khiến Lý Quốc Lâm vô cùng vui vẻ.

Lý Diệu Linh cũng đang bận phát quà cho bố Lý Quốc Lâm và bảo mẫu nhỏ Chu Dĩnh. Trong chuyến du lịch lần này, cô ấy là người đã mua nhiều đồ nhất.

Cô bảo mẫu nhỏ Chu Dĩnh nhanh tay nấu vài món ăn, cả nhà ngồi quây quần bên nhau rất đầm ấm vui vẻ.

Triệu Hùng còn uống hai ly rượu với Lý Quốc Lâm.

Lý Thanh Tịnh lén lút huých nhẹ vào Triệu Hùng để anh đừng chuốc say Lý Quốc Lâm, lát nữa cô còn phải nói chuyện với bố nữa đấy.

Sau bữa tối, cả gia đình vừa xem TV trong phòng khách vừa trò chuyện về những điều thú vị đã xảy ra trong chuyến du lịch.

Khoảng mười giờ, Lý Quốc Lâm trở về phòng nghỉ ngơi. Lý Thanh Tịnh nháy mắt với Triệu Hùng, Triệu Hùng đã hiểu ý ngay tức khắc, đứng dậy đi về phòng của bố vợ Lý Quốc Lâm.

Sau khi Lý Diệu Linh trở về phòng, cô ấy bắt đầu login và mở phát sóng trực tiếp. Ngoài những thứ cô ấy mang theo về, cô ấy còn đặt hàng thêm rất nhiều thứ. Những thứ đó sẽ được gửi đến tận nhà trong vài ngày tới.

Đúng lúc này, Lý Thanh Tịnh mở cửa bước vào, nói với Lý Diệu Linh: "Diệu Linh, em theo chị đến phòng bố!"

“Chị ơi, em vừa mới bật livestream, đang trò chuyện với fan. Nếu chị có chuyện gì thì ngày mai nói sau nhé!” Lý Diệu Linh bật mic và bắt đầu chào các fan trong phòng phát sóng trực tiếp.

Lý Thanh Tịnh đi tới bên cạnh em gái Lý Diệu Linh, cầm điện thoại di động của cô ấy lên rồi ném xuống đất. Một tiếng "cạch" vang lên, màn hình điện thoại tức thì vỡ nát.

"Chị, chị điên rồi à? Chị ném điện thoại của em làm gì?" Lý Diệu Linh giận dữ hét vào mặt chị gái Lý Thanh Tịnh.

"Diệu Linh, khi nào thì em mới chịu trưởng thành đây? Bố mẹ ly hôn rồi, chúng ta đã không còn một gia đình hoàn chỉnh nữa rồi!" Cuối cùng Lý Thanh Tịnh không nhịn được nữa, suy sụp và khổ sở mà bật khóc thành tiếng.

"Cái gì? Ly hôn?..."

Lý Diệu Linh bị sốc ngã xuống giường: "Chuyện này... chuyện này sao có thể?"

Lý Quốc Lâm đang ở trong phòng, Triệu Hùng thì đang nói chuyện với ông.

Lý Quốc Lâm cảm thấy đêm nay Triệu Hùng có hơi kỳ lạ, khi nói chuyện cứ luôn úp úp mở mở. Tuy nhiên, điều khiến cho Lý Quốc Lâm vui vẻ chính là cuối cùng Triệu Hùng đã hồi phục nội lực và không còn giống một cái cây bệnh ốm yếu nữa. Thoạt nhìn rất có phong độ và thần thái, còn đẹp trai hơn trước một chút nữa.

Đúng lúc này, Lý Thanh Tịnh và Lý Diệu Linh mở cửa bước vào.

Khi Lý Quốc Lâm nhìn thấy hai cô con gái của mình vào phòng ngủ với đôi mắt họ đỏ hoe thì không biết chuyện gì đã xảy ra.

"Thanh Tịnh, con và Diệu Linh có chuyện gì sao? Hình như mới khóc hả?" Lý Quốc Lâm khó hiểu hỏi.

Lý Thanh Tịnh còn chưa mở miệng, Lý Diệu Linh đã bật khóc trước và nói: "Bố, tại sao bố lại ly hôn với mẹ? Bố mẹ ly hôn rồi, chẳng phải chị và con sẽ trở thành những đứa trẻ không cha không mẹ hay sao?"

Lý Quốc Lâm lập tức choáng váng ngay tại chỗ.

Ông biết chung quy giấy không gói được lửa, định từ từ sẽ kể cho hai cô con gái nghe chuyện vợ chồng ông đã ly hôn. Thật không ngờ, hai đứa nó đều đã biết chuyện này.

Lý Quốc Lâm trừng mắt nhìn cô con gái nhỏ Lý Diệu Linh của mình, và nói: "Đứa trẻ không cha không mẹ là ý gì? Bố và mẹ con chưa chết, chỉ ly hôn mà thôi."

"Nhưng nếu bố mẹ ly hôn, gia đình này sẽ tan vỡ. Tại sao hai người phải ly hôn?" Lý Diệu Linh chất vấn bố mình Lý Quốc Lâm.

"Bởi vì bố không muốn hèn nhát chịu đựng mẹ con nữa! Bố đã chịu đủ rồi, được chứ?" Lý Quốc Lâm tức giận nói.

Lý Thanh Tịnh lại bình tĩnh một cách lạ thường. Cô nói với bố Lý Quốc Lâm: "Bố, dù bố có chuẩn bị ly hôn thì bố cũng nên thông báo trước cho con và Diệu Linh. Tại sao bố lại quyết định vội vàng như vậy chứ?"

"Thanh Tịnh, cả đời bố không có tương lai sáng lạn, cũng không lập được thành tích gì. Bố bị mẹ con gọi là kẻ vô dụng cả đời. Nhưng bố là một người đàn ông, có tự tôn của một người đàn ông. Bố không muốn tiếp tục sống một cuộc sống cãi vã ngày qua ngày như thế nữa. Bố và mẹ con đã không còn tình cảm, đau dài chi bằng đau ngắn. Lúc đó các con đang du lịch bên ngoài, bố mới dặn Tiểu Dĩnh đừng nói chuyện này cho các con nghe. Các con đừng gây khó dễ cho con bé Tiểu Dĩnh này."

"Bố đừng lo lắng! Con sẽ không làm khó Tiểu Dĩnh đâu. Chỉ là việc hai người đột ngột ly hôn khiến con và Diệu Linh trong khoảng thời gian ngắn khó mà chấp nhận được thôi. Bố, con không muốn bố ly hôn với mẹ..."

Lý Thanh Tịnh không nhịn được nữa, dựa vào hai chân của bố mình Lý Quốc Lâm mà bật khóc thảm thiết.

Triệu Hùng đứng sang một bên, trong chuyện này anh không biết mình nên khuyên nhủ mọi người như thế nào mới tốt.

Lý Diệu Linh cũng không kìm được, nằm trên người bố mình Lý Quốc Lâm mà tủi thân khóc.

Lý Quốc Lâm cũng rơi nước mắt, lên tiếng an ủi hai cô con gái: "Mặc dù Lý Quốc Lâm bố chưa bao giờ làm điều gì kinh thiên động địa trong đời. Nhưng bố rất hạnh phúc khi có hai cô con gái ngoan ngoãn hiểu chuyện như các con. Các con trưởng thành rồi, bố muốn quản cũng không quản nổi. Thanh Tịnh đã có gia đình riêng, có những đứa con của riêng mình rồi. Bố chỉ hy vọng con và Triệu Hùng sẽ có thể yêu thương hòa thuận, cùng nắm tay nhau đến đầu bạc răng long. Diệu Linh vẫn còn trẻ, nhưng năm nay con cũng đã mười tám tuổi. Bố cũng hy vọng con có thể kết hôn vì tình yêu chứ không phải vì tiền bạc. Bố, thực sự mong các con có thể sống một cuộc sống hạnh phúc!"

"Bố!..."

Ba cha con ôm nhau khóc lóc.

Triệu Hùng ở bên cạnh lặng lẽ rơi vài giọt nước mắt.

Ngày hôm sau, nhà họ Đào.

Sáng sớm, Lý Thanh Tịnh đã đưa Triệu Hùng và em gái Lý Diệu Linh đến nhà họ Đào.

Khi người của nhà họ Đào thấy Triệu Hùng và Lý Thanh Tịnh đến, họ lập tức vui mừng chào đón hai người họ vào.

Triệu Hùng, Lý Thanh Tịnh và Lý Diệu Linh lần lượt trao những món quà mà họ mua được trong chuyến du lịch cho bà cụ Đào và người nhà họ Đào.

Đào Yên Hoa thấy mình không có quà thì thất vọng oán trách con gái Lý Thanh Tịnh: "Thanh Tịnh, các con ra ngoài đi du lịch, sao không mua quà cho mẹ hả?"

"Có mua, nhưng không mang theo."

“Con bé này, sao không mang đến cùng luôn đi?” Đào Yên Hoa nói với giọng điệu trách móc.

Lý Thanh Tịnh nhìn chằm chằm vào mẹ Đào Yên Hoa của mình và hỏi: "Mẹ, tại sao mẹ lại ly hôn với bố?"

“Ly hôn?” Bà cụ Đào nghe xong thì bàng hoàng.

Đào Yên Hoa vẫn chưa nói với người của nhà họ Đào về việc ly hôn của mình, nên khi đột nhiên nghe được tin tức Đào Yên Hoa và Lý Quốc Lâm đã ly hôn thì tất cả các thành viên trong nhà họ Đào sững sờ ngay tại chỗ.

Đào Yên Hoa lạnh lùng nói: "Giỏi lắm! Tao đã nói sao mày không mang quà cho tao. Hóa ra là thay bố mày đến đây hỏi tội tao! Thanh Tịnh, mẹ mày không làm gì có lỗi với bố mày cả. Bố mày đã là ông già rồi mà còn không biết xấu hổ đi mèo mả gà đồng với con đàn bà khác đấy."