Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 1988




Chương 1988:

“Làm sao đây làm’sao đây?”

Nhìn thấy luồng khí đó:càng ngày càng gần, tứ tiểu long vô cùng sợ hãi. Lông mao cả người đều dựng đứng; máu cũng ñhư sắp đông lại.

“Chúng ta liều với hắn! Ít ra còn giữ lại chút danh tiếng!” Tứ Tăng đúng là rất có nhiệt huyết.

“Ông bị ngốc à? Liều với hắn chẳng phải tìm chết sao?” Những người khác tức giận nói.

“Nhưng chúng ta như thế này là đang chạy.

trốn, có khác gì một kẻ đào ngũ?” Tiểu Quân Thần cũng hỏi.

“Ông cũng là tên ngốc, không chạy lẽ nào chờ chết? Càng huống hồ chuyện này không liên quan đến chúng ta! Là sư phụ chúng ta không dự đoán được sức mạnh của Bắc Ma đã hơn năm xưa, không phải chuyện của chúng ta!”

Tiểu Quân Thần gật đầu: “Cũng đúng!”

Mấy người đang trao đổi, luồng khí trắng ngưng tụ lại cách bọn họ không tới mười ngàn mét.

Chỉ trong hai phút chắc chắn có thể đuổi kịp/ “Tiêu rồi, tiêu rồi, lần này tiêu thật rồi!”

Mấy người đổ mồ hôi lạnh nói.

“Cuối cùng cũng không thoát được cái chết sao?”

Cả nhà tải app truyện hola đọc tiếp nhé! Cả bốn người họ đều tuyệt vọng.

Làn sóng trắng xóa chưa đầy một ngàn mét.

Năm trăm mét.

Một trăm mét.

Gã ta đã đuổi kịp rồi.

Đơn giản là, bốn người không chạy nữa, mà đang chờ đợi tử thần ghé đến.

Chỉ là trong ánh mắt của họ đều toát lên vẻ không cam tâm.

Mấy chục giây ngắn ngủi mà dài như một thế kỷ.

Cảm giác chờ chết thật sự không dễ chịu tý nào.

Chỉ là đã một phút trôi qua, nhưng vẫn không nhìn thấy ai “Chuyện gì thế? Bắc Ma đâu?”

Hai phút.

Bắc Ma không xuất,hiện.

Nămphút.

Bắc Ma vẫn không xuất hiện.

Bắc Ma đã đi đâu?

Vừa rồi rõ ràng là cách họ cả trăm mét.

Làm sao nó có thể đột nhiên biến mất?

“Cần gì quan tâm nhiều như vậy? Chạy đi!”

Bốn người hạ quyết tâm lập tức bỏ chạy thục mạng.

Lần này, Bắc Ma không còn đuổi theo phía sau nữa.

Bốn người đã hoàn toàn trốn thoát khỏi căn cứ Thiên Sơn…

Tại sao Bắc Ma lại biến mất?

Không.

Gã không biến mất. Gã vừa bị ai đó chặn lại.

Lúc Bắc Ma đuổi theo tứ tiểu long, gã đã nhìn thấy một người khác.

“Đối thủ của ông là tôi!”

Người này chính là Diệp Lâm Quân.