Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1504




Chương 1504

“Ha ha, đoạn ghi âm mà anh đưa ra không có chứng cứ xác thực nào cả.” Luật sư đối phương cười lạnh, rồi nhìn thẩm phán nói: “Thưa ngài thẩm phán, thật ra chứng cứ mà luật sư đối phương đưa ra, hoàn toàn không có tác dụng trong việc thúc đẩy vụ kiện. Mà trọng điểm trong vụ kiện này là bị cáo ác ý phá hoại thiết bị của đương sự tôi, gây nên tổn thất rất lớn cho công ty anh ấy. Còn những vấn đề khác, tôi nghĩ ngài không cần phải để tâm làm gì.”

Vân Chi Lâm đứng dậy nói: “Thưa ngài thẩm phán, tôi phản đối. Tôi cho rằng nhân phẩm của nguyên cáo mới là điểm mấu chốt trong vụ kiện, con người làm chuyện tốt hay xấu đều phụ thuộc vào nhân phẩm. Đoạn ghi âm lúc nãy không những chứng minh sự trong sạch cho trợ lý tôi, mà còn có thể chứng minh nhân phẩm đương sự đối phương không hề tốt đẹp.”

Bắc Minh Quân thấy vậy thì lấy một chiếc USB trong túi ra đưa cho Hình Uy.

Hình Uy liền đứng dậy đưa chiếc USB này cho Vân Chi Lâm, rồi gật đầu với anh ta.

“Thưa ngài thẩm phán, tôi vẫn còn một chứng cứ, hy vọng có thể đưa lên phiên tòa.”

Thẩm phán gật đầu nói: “Nhân viên công tác, mau mở đoạn video trong USB ra.”

Nhân viên công tác đi tới trước mặt Vân Chi Lâm, rồi nhận lấy USB, c ắm vào máy chiếu.

Một lát sau, ánh đèn trong phiên tòa đều tối lại, chỉ thấy hình ảnh trong một phòng bao ở quán bar dần hiện ra.

Đây chính là đoạn video mà Hình Uy chiếu trên màn hình lớn ở quảng trường Bắc Minh thị.

Luật sư đối phương vừa nhìn thấy hình ảnh này thì hơi bất ngờ.

Còn nhóm người Tam Hỗn lòng bàn tay đều toát mồ hôi.

Rất nhanh, đoạn video này đã kết thúc, Hình Uy có thể nhìn ra hình ảnh lúc cậu chủ đánh Tam Hỗn đã bị cắt mất.

Nhưng mấy người Vân Chi Lâm chưa từng xem qua đoạn video này, nên không cảm thấy vấn đề gì.

Đèn trong phiên tòa được bật sáng, Vân Chi Lâm cười khẩy liếc nhìn luật sư đối phương, rồi nói với thẩm phán: “Thưa ngài thẩm phán, đoạn video khi nãy và đoạn ghi âm mà tôi đề lên đều được quay cùng một lúc. Chúng ta có thể nhìn thấy biểu hiện cực kỳ tồi tệ của đương sự đối phương, cũng vì thế mà tôi càng nghi ngờ, vì muốn công ty tiến lên mà đương sự đối phương tự biên tự diễn cảnh tượng đập máy quay, đồng thời những tài liệu quan trọng mà anh ta nói hoàn toàn không tồn tại.”

Thẩm phán xem xong đoạn video thì rơi vào trầm tư.

Luật sư đối phương liếc nhìn thẩm phán, rồi đứng dậy ngay: “Thưa ngài thẩm phán, đoạn video này hoàn toàn không thể chứng minh được điều gì, tôi thấy trên bàn có rất nhiều rượu, một người sau khi đã uống nhiều rượu, thì không hề biết mình đang làm gì nói gì. Cho dù đương sự của tôi có nhắc đến chuyện liên quan đến vụ kiện, thì cũng có thể là do say rồi nên nói lung tung, còn hành động của anh ấy, có thể nói là do tác dụng của rượu nên không khống chế được bản thân, giống như rất nhiều người uống rượu say rồi thích ca hát, hoặc làm mặt quỷ chẳng hạn.”

Thẩm phán gật đầu nói: “Luật sư nguyên cáo nói cũng có lý, tôi sẽ cân nhắc kỹ lưỡng vấn đề này. Được rồi luật sư hai bên còn chứng cứ nào mới chưa lấy ra không?”

Vân Chi Lâm lắc đầu, vốn tưởng rằng đoạn video này có thể xoay chuyển tình thế, nhưng xem ra mọi chuyện như muối bỏ biển rồi.

Luật sư đối phương cũng lắc đầu, anh vừa ngồi xuống đã nhìn Tam Hỗn cười, rồi nói nhỏ với anh ta: “Anh yên tâm, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.”

Tam Hỗn vừa nghe anh ta nói thế thì trong lòng bỗng trở nên nhẹ nhõm.