Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 503: Buổi lễ ban thưởng ngoài dự đoán




Lăng Mạt Mạt hoàn hồn, gật đầu một cái, thẳng thắn thừa nhận: "Rất bất ngờ, không ngờ tôi chính là người đạt giải."

"Lăng tiểu thư rất xứng đáng có được giải thưởng này, một câu yêu anh giống như một loại tín ngưỡng, thành kính và bi thương đến vậy nháy mắt đã giết hàng triệu người nghe, đồng thời cũng đã làm rung động Ban bình chọn chúng tôi, cho nên toàn bộ phiếu đã nhất trí thông qua, lựa chọn Lăng tiểu thư là người đạt giải trong năm nay."

Lăng Mạt Mạt nghe đến câu này, đáy lòng có chút thấp thỏm, câu lời ca này là do Enson viết cho cô, ban đầu cô cảm thấy cực kỳ kinh điển, nhưng chưa từng nghĩ một câu đơn giản với vài chữ như vậy, lại giúp cô lấy được giải thưởng lớn như vậy trong buổi lễ âm nhạc long trọng này.

"Lăng tiểu thư là cô gái tài mạo song toàn, không chỉ hát hay, mà còn viết lời rất giỏi!"

Người chủ trì tán dương từ tận đáy lòng khiến Lăng Mạt Mạt có chút xấu hổ, gò má ửng đỏ nhận lấy giải thưởng, cúi người thật sâu, sau đó đi xuống đài.

Buổi lễ âm nhạc long trọng tiến hành đến đây, tiếp theo chỉ còn hai giải thưởng muốn tuyên bố.

Một là giải thưởng nam ca sĩ được yêu thích nhất, một là giải thưởng nữ ca sĩ được yêu thích nhất.

Nói cách khác, chính là Thiên vương thiên hậu trong giới âm nhạc sau này, và Nhât Ca Nhất Tỷ trong giới ca hát.

Giải thưởng tất cả các ca sĩ đã mơ ước từ lâu!

Toàn bộ hoạt động ban thưởng đều được diễn ra ở đây, đã trải qua 4 giờ, vào lúc cuối người chủ trì yêu cầu mọi người nghỉ ngơi nửa giờ.

Tất cả các minh tinh được bảo an che chở rời sân vận động, bảo vệ nghiêm ngặt phía sau, trang điểm lại, thay quần áo.

Lăng Mạt Mạt đi vào một phòng vệ sinh, không nhịn được lấy di động ra, gửi cho Enson một tin nhắn: 【Anh đã xem buổi lễ trao giải tối nay chưa?】

Rất nhanh, điện thoại đã nhận được tin nhắn trả lời, Enson【Xem rồi, chúc mừng em, người viết lời hay nhất.】

Trong lòng Lăng Mạt Mạt không nhịn được có một chút ấm áp, thì ra Enson lại chú ý đến buổi lễ trao giải, cô nâng môi cười cười, rất nhanh trả lời lại:【 Được rồi, anh đừng có cười nhạo em, nói về giải thưởng này, nó phải là thuộc về anh!】

Lăng Mạt Mạt gửi đi xong, lại thêm một câu: 【 Hừ, nhưng mà, ca khúc《 tha thứ 》đã nhận Kim khúc thứ hai.  】

【Đã thấy.】 Enson gửi một vẻ mặt chúc mừng.

Lăng Mạt Mạt cắn môi dưới, sau đó nói:【 Đè ép Giản Thần Hi!】

Sau khi gửi đi, bất chợt Lăng Mạt Mạt nghĩ đến Trần Uyển Như, lúc này vẻ mặt tung tăng của cô bỗng chốc trở nên cô đơn, nhìn Esson gửi tới: 【 Thật lợi hại!  】

Lăng Mạt Mạt thở dài một cái, cuối cùng cũng không nói chuyện phiếm với Enson nữa, thật ra thì, Kim Khúc thứ nhất, phải là chị Uyển Như, cô phải là thứ ba.

Điều kiện đầu tiên, là nếu như không xuất hiện những lời nói gièm pha kia.

Lăng Mạt Mạt đi ra khỏi toilet, nhìn những khuôn mặt trang điểm xinh đẹp phía trước, tuấn nam mỹ nữ chuyện trò vui vẻ, hả hê khi đạt giải thưởng nhưng vẫn cố giả bộ khiêm tốn, không có phần thưởng thì cố hết sức nịnh nọt người đạt giải, một màn như vậy, khiến đáy lòng Lăng Mạt Mạt cảm thấy có chút giễu cợt.

Cái vòng này, thật sự là bạc bẽo, Trần Uyển Như là cô gái mười năm đạt giải Nhất Tỷ trong giới ca hát, bây giờ lại bị mọi người quên sạch không còn một mảnh!

Đúng vậy, không đơn thuần chỉ là cái vòng tròn này, mà cả thế giới này vốn như vậy, không phải sao?

Ai biết ngươi đã từng vinh quang và huy hoàng, cho dù người đã từng nở rộ mà kiêu ngạo, một khi đã héo tàn, không ai còn để ý đến người dù chỉ một chút!