Hôn Ước Tuổi 16!

Chương 36: Sự xuất hiện của hai nhân vật huyền thoại




Mới thoáng chốc trời đã chập tối, An Vy vẫn nằm ườn trên giường ngủ ngon lành. Không biết nó đã ngủ được bao lâu rồi.

" Cạch "

Tiếng mở cửa xong đến tiếng bước chân đang tiến gần về phía nó. Nó vẫn ngủ không biết gì, Khánh Anh nhón chân đi vào cố gắng không gây ra tiếng động rồi hét vào tai nó làm nó giật bắn bật dậy ngu ngơ nhìn xung quanh. Khuôn mặt còn chưa tỉnh ngủ, đầu tóc rối bời thần người ra chưa hiểu chuyện gì thì cái mặt đáng ghét đang phá lên cười của hắn làm nó điên tiết lên. Vơ hết gối ném vào mặt hắn:

" Cút cho bà ngủ "

Nói xong nó lại úp mặt xuống giường ngủ tiếp. Khánh Anh cười đã đời rồi vơ đống gối bỏ lại lên giường rồi kéo nó ngồi dậy, nó mắt nhắm mắt mở lên giọng nài nỉ:

" Cho tôi ngủ đi mà "

Chuyện là cả trưa nó bị Hải Minh tra tấn lỗ tai, hỏi hết tùm lum chuyện. Nó về trước mà quên không nói lại với Hải Minh. Chiều nay cậu mới cùng mọi người lên máy bay để về. Nằm nghe Hải Minh lải nhải cả buổi, nó vừa ngủ được tí thì Khánh Anh đã vào phá giấc ngủ ngàn vàng của nó rồi.

" Dậy đi, tôi đưa cô tới nơi này " - Khánh Anh nhìn thấy khuôn mặt biểu cảm dù có chết cũng không dậy của nó đành nghiêm túc nói

" Đi đâu " - nó vẫn nhắm nghiền mắt hỏi lại, chỉ cần hắn buông tay ra nhất định nó sẽ vùi vào chăn ngủ tiếp

" Chiều nay có cuộc họp mặt gia tộc. Trên các trang báo đã rầm rộ tin tức tiểu thư Nguyễn Hoàng trở về, các trưởng lão trong gia tộc muốn họp bàn chính thức thông báo chuyện này với truyền thông để tránh những tin đồn vớ vẩn " - Khánh Anh lắc nhẹ cách tay nó - " Dậy đi "

" Gia tộc nhà anh thì liên quan gì đến tôi? " - An Vy vươn vai ngáp một cái rồi nhìn sang Khánh Anh khó hiểu 

" Cô lại quên cô đang là hôn thê của tôi à? " - Khánh Anh nói một cách hết sức bình thường làm nó trừng mắt gắt:

" Thôi nha, không giỡn đâu. Như thế khác nào ra mắt nhà chồng? "

Khánh Anh bật cười rồi gật gật đầu làm nó càng bực mình hơn:

" Cậu phải giải quyết nhanh đi chứ, đã nói chỉ là tạm thời thôi mà "

Khánh Anh cứ làm ra bộ mặt nhơn nhởn không quan tâm làm nó bực mình đẩy hắn ra rồi vùng vằng kéo chăn ra đi vào làm vệ sinh cá nhân. Hắn nhìn theo nó, trên gương mặt phản phất nụ cười.

Đi lại chiếc ghế, hắn ngồi xuống rồi lấy máy ra bấm đợi nó. Trên báo bây giờ tràn ngập thông tin chủ tịch Nguyễn Hoàng tìm thấy con gái và hai nhà Hoàng Gia và An Gia liên hôn.

Khánh Anh đang lướt điện thoại thì có một sms gửi tới từ một số lạ " Tôi vừa về nước, hẹn gặp cậu ở bữa tiệc của Key "

Khánh Anh hơi nhíu mày nhìn qua số điện thoại rồi ngẩng đầu lên khi nghe tiếng mở cửa. An Vy đi về phía chiếc gương chải đầu gọn gàng rồi đi theo hắn xuống nhà. Vừa xuống tới cầu thang, bà nội và ba mẹ cùng Khánh An đã vui vẻ nói cười bước vào.

" Mọi người về luôn rồi ạ? Bọn con xin lỗi " - An Vy mặt hối lỗi bước xuống đi tới gần phía ba mẹ hắn nói

" Xin lỗi chuyện gì? Chú Lâm muốn gặp Camella mà Ken nó bảo con mệt còn đang ngủ nên bác để nó ở nhà với con thôi mà? Ở nhà có chuyện gì à? " - Mẹ hắn cúi người chỉnh lại chiếc áo cho Khánh An rồi ngước dậy nhìn nó khó hiểu. An Vy nghe xong thì đưa hai con mắt đằng đằng sát khí nhìn hắn, cái gì mà cuộc họp gia tộc, cái gì mà rất quan trọng chứ?

" Mà hai đứa chuẩn bị đi đâu à? " - Ba hắn nhìn hai đứa nó nói

" Vâng ạ " - An Vy dãn cơ mặt ra cười rồi cúi đầu chào - " Chào cả nhà con đi "

Nói xong An Vy kéo hắn đi ra ngoài, hắn thì vẫn cứ nhơn nhởn cười mặc kệ nó muốn làm gì. Đi ra khỏi cổng, An Vy đấm, đạp, đá vào người hắn không thương tiếc.

" Đau đấy " - Khánh Anh nhăn nhó xoa xoa những chỗ bị nó đánh

" Lần sau còn giám đùa với tôi nữa, cậu chết chắc. " - An Vy gằn từng chữ rồi vẫy một chiếc taxi

" Cô đi đâu đấy? "

" Tôi có hẹn với Fin. " - Nói xong nó mở cửa bước vào xe đóng sầm cửa lại không cho hắn kịp nói gì. Chiếc xe bắt đầu lăn bánh, trong lòng hắn khó chịu nhìn theo.

--------------------------

Tại một nhà hàng Pháp, trong một căn phòng vip, hai người đàn ông cùng con cái của họ đang dùng bữa.

" Lễ đính hôn đang được chuẩn bị, thiệp mời cũng đã gửi đi hết rồi. Bữa tiệc ngày mai không được có sai sót gì " - Ông Hoàng Vũ Hiên lên tiếng 

" Nhất định phải làm như thế sao? " - Vũ Phong vẫn cúi đầu ăn, giọng đều đều lên tiếng

" Con không thích con gái ta sao? " - An Nhất Tùng lên tiếng, giọng điệu có vẻ khó chịu 

" Ba " - Dĩ Mai lắc nhẹ tay ba mình rồi lên tiếng - " Bọn con cũng đã chuẩn bị hết rồi "

" Vậy tốt lắm. " - Ông Hoàng Vũ Hiên nhìn Dĩ Mai gật đầu rồi nhìn sang Vũ Phong tiếp lời - " Năm xưa nếu ông ta không phản bội ba mẹ con thì họ đã không chết. Công ty đó vốn dĩ không phải thuộc về ông ta. Con không thể để ba mẹ con chết oan uổng như vậy. Nhất định phải nhanh chóng thu mua tập đoàn MJB. "

" Đúng vậy, hôm đó chính ta đã chứng kiến ba mẹ con chết thảm như thế nào. Mối thù này không thể không trả " - An Nhất Tùng đập mạnh tay xuống bàn.

Vũ Phong yên lặng không nói gì. Ba mẹ anh rốt cuộc đã chết thảm hại như thế nào? Đến bao giờ cái vòng tròn luẩn quẩn này mới chấm dứt? 

Bữa ăn lại tiếp diễn trong sự im lặng.

------------------------

Tại một quan bar, tiếng nhạc ồn ào cùng tiếng cạn chén vang lên ở một chỗ khuất trong quán bar, một người con gái mặc một chiếc váy da bó người hở vai, lộ rõ xương quai xanh hút hồn đang nhâm nhi một ly rượu, đầu lắc lư theo điệu nhạc. Từ phía xa xuất hiện một chàng trai trẻ mặc một chiếc quần Jean rất phong cách nếu không muốn gọi là " rách tả tơi ", kết hợp với một chiếc áo trắng phía bên ngực trái là một bông hoa hồng đen đúng chất dân chơi. Cậu đi đến phía cô gái đó như một con hổ thấy mồi. Vừa bước tới, cậu đã mạnh bạo ôm lấy vòng eo cô gái, bàn tay đang càng lúc càng di chuyển lên cao, rồi xoa xoa vòng một của cô gái đó, cậu cúi mặt xuống hít hà hương thơm từ vai cô gái đó.

" Leo, Cậu không cần mạng sống nữa sao? " - Cô gái vẫn điềm tĩnh uống rượu 

" Maris à. Cậu ở nước ngoài bao nhiêu năm rồi sao vẫn khó khăn như vậy chứ? " - Người con trai có tên Leo gương mặt vô sỉ nói với cô gái 

" Cậu về từ lúc nào? " - Maris không nhìn vào Leo mà vẫn nhìn theo li rượu trên tay nói

" Vừa mới về đã nhận được tin cậu ở đây liền tới " - Leo vừa nói vừa gọi thêm một chiếc ly

" Một nhà thiết kế trẻ tài ba như cậu nếu bỏ đi cái vô sỉ thì sẽ lắm người theo đấy " - Maris bây giờ mới chịu nhìn qua cậu bật ra từng chữ - " Một kẻ biến thái, đang sợ "

" Leo tớ đây chẳng cần cái thứ tình yêu chóng tàn kia đâu. Chỉ cần nhìn thấy đối tượng, tớ sẽ không bỏ qua. Như thế chẳng phải tốt hơn sao " 

" Thôi bỏ đi. Candy và Kin đã thành cặp rồi đấy. Cậu cẩn thận với nó " - Maris lại tiếp tục uống rượu 

" Nhanh vậy sao? Ken và Anna thì sao? " - Leo nói rồi cũng tựa vào bàn uống rượu 

" Đã chia tay, mới hôm kia thôi. Nhưng mà... " - Maris đang nói dở thì nhíu mày nhìn sang cậu - " Lại có một con nhỏ nào là vị hôn thê gì đó, nghe có tin được không? "

" Phục cậu thật đấy. Thông tin rất nhanh lẹ. Lí do cậu về nước sao? " - Leo nhìn sang Maris

" Tất nhiên là không. Tớ chỉ hiếu kì mà về thôi. Hai ngày sau tớ sẽ bay qua Mỹ "

" Nhanh vậy sao? "

" Kevin đã qua Pháp rồi, tớ phải về quản lý công ty thôi. Dù sau ngày mai cũng phải gặp các bạn trẻ thôi. Uống đi " - Maris vừa dứt lời thì Leo đưa ly rượu lên nghiêng đầu cười rồi cụng ly với Maris. 

-------------

Giới thiệu nhân vật:

Huyền thoại trong giới kinh doanh: Leo, Maris.

Hai cái tên mà nghe tới mọi người đều biết nhưng ít khi được gặp họ. Xuất hiện bất thình lình cũng biến mất không dấu vết. 

Maris, 20 tuổi, đã là Tổng Giám đốc của một công ty ở bên Mỹ, hành động bí hiểm, khó hiểu. 

Leo, 20 tuổi, nhà thiết kế tài ba nổi tiếng trong làng thời trang, có rất nhiều nhẫn hàng thời trang nổi tiếng lúc còn rất trẻ. Là một kẻ vô sỉ, biến thái.

Không một ai thực sự hiểu biết về hai con người này!