Hứa Tiên Chí

Chương 543: Quỷ Đế Sợ Hãi




Trong lòng không có tiếng động truyền đến, Hứa Tiên thân thiết hỏi:

- Nương tử, ngươi có khỏe không?

- Không sao cả, vị đạo cũng không tệ lắm!

Bạch Tố Trinh khó có được nói giỡn.

Hứa Tiên cười cười, tiếp tục lặp lại cử động mới vừa rồi, một "ăn" xuống những lôi cầu kia, cứ ăn một cái, thân hình đều dừng lại trên một phen. Mà Lôi Đình trên đình đầu không dừng lại chút nào. Nếu không phải hắn có Bạch Tố Trinh chia sẻ bớt, đã sớm chống đỡ không được, thể chất của Bạch Tố Trinh càng ở trên hắn.

Hồ Tâm Nguyệt lại ở phía trên đan lô, chống đỡ ma đầu không ngừng kéo tới. Ma đầu có lớn có nhỏ, nhỏ chĩ cỡ như ngón cái, lớn lại như một phòng ốc. Ai nấy tham lam nhìn về phía đan lô, nhưng vẫn không cách nào tiến thêm,, quay về phía Hồ Tâm Nguyệt rít gào rống giận.

Hồ Tâm Nguyệt toàn bộ không thèm để ý, nàng vốn là Thiên Ma, trên người có chứa Thượng Cổ huyết mạch, để lực lượng của nàng càng ở trên Thiên Ma, dùng hai cái hồ vĩ là có thể giúp Hứa Tiên chống đối Thiên Ma tập kích, lúc này cửu vĩ ra hết, càng không nói chơi, vũ động vũ động toàn bộ ma đầu lớn nhỏ, thậm chí một Thiên Ma tất cả đều che ở bên ngoài đan lô.

Lúc này mới hiện ra thâm ý Thái Âm chân nhân lựa chọn hai người bọn họ đến luyện đan.

Hồ Tâm Nguyệt có nhàn hạ, nhìn bầu trời cùng với Lôi Đình đã đấu với Hứa Tiên, trong mắt ngoại trừ kinh ngạc chấn động, khó nén được một tia cực kỳ hâm mộ.

Có một mạnh tất có một lại yếu nhược, bản thân nàng có thể chất thể chất không sợ tâm ma, lại ở trong Dao Trì Tiên Cung ăn các loại linh đan tiên thảo, tốc độ tu hành vượt xa Bạch Tố Trinh trước đây, do đó không có độ kiếp, chính là bởi vì nàng sợ không đối kháng lại lôi kiếp, do đó dùng bảo khí tương tự kim phù áp chế khí tức. Hôm nay thoạt nhìn Hứa Tiên để ngự thiên kiếp như vậy, lại không thể ước ao đây.

Hồ Tâm Nguyệt trong lòng khẽ động, chờ một chút, hắn không phải đang chốn đỡ, mà là đang thôn phệ, đây chẳng lẽ là không phải của Long tộc bí pháp sao?

Đầu nàng vừa xoay chuyển, đã hiểu thấu đáo huyền cơ trong đó, trong lòng sinh ra rất nhiều ý niệm.

Nàng phân thần trong lúc đó, bỗng nhiên có hai lôi cầu lách qua Hứa Tiên, thẳng đánh về phía nàng, nhanh như điện quang hỏa thạch, nàng phản ứng lại muốn tránh né đã không kịp nữa.

Hứa Tiên thiểm điện một cái, chắn ở trước người nàng, đồng thời ngăn trở hai lôi cầu.

Hồ Tâm Nguyệt tâm thần rung động khó có thể tự ức chế, không biết là nghĩ mà sợ, hay là nghĩ cái gì khác. Mới vừa rồi nếu là bị hai khỏa lôi cầu kia bắn trúng, nàng tất nhiên sẽ là tính mệnh khó bảo toàn. Bởi vì lôi cầu kia mơ hồ đã siêu việt trung thiên kiếp. Gần như đại thiên kiếp mới có hình thái này. Mặc dù ở trong đại thiên kiếp chân chính, lôi cầu chỉ có thể xem như món ăn sáng khai vị, nhưng đối với Địa Tiên mà nói cũng quyết định đồ vật khó có thể chống đỡ.

Nàng chăm chú nhìn chằm chằm vào Hứa Tiên cả người lấp lánh Lôi Điện, trong lòng khẩn trương tới cực điểm.

Hứa Tiên lúc này cảm giác được thực sự là tê nhức tới cực điểm, phảng phất như bị quăng vào trong cái cối xay, cũng bị hai khối tảng đá lớn ma sát nát bấy, mà ngay cả Bạch Tố Trinh trong tâm niệm cũng không nhịn được phát sinh một tiếng than nhẹ.

Hoàn hảo Hứa Tiên thôn phệ thôn phệ rất nhiều lôi cầu, mới miễn cưỡng ổn định năng lượng đang bạo động ở trong cơ thể.

- Nương tử, ngươi có khỏe không?

- Còn tốt!

Hứa Tiên nhíu mày quay đầu nói với Hồ Tâm Nguyệt:

- Cẩn thận một chút!

- Ta...

Hồ Tâm Nguyệt coi như là tính tình có ngạo mạn thế nào, người khác vừa mới mạo hiểm cứu nàng một mạng, cũng chỉ có sắc mặt ngạc nhiên, không nói ra lời.

Hứa Tiên nói:

- Tặng ngươi một chút chỗ tốt!

Đưa tay vỗ lên vai Hồ Tâm Nguyệt, đem hai lôi cầu mới vừa rồi thu hút kia tiêu hóa không hết một bộ phận, đưa vào trong cơ thể nàng.

Hồ Tâm Nguyệt đã cảm nhận được Hứa Tiên mới vừa rồi thể hội đến cảm thụ, nhục thân phảng phất như muốn cùng Lôi Đình phân ly, sau đó lại bị đều tự xé rách. Nhưng Hứa Tiên đưa vào Lôi Đình dù sao cũng là số ít, rất nhanh loại cảm giác này đã biến mất.

Hồ Tâm Nguyệt thở hổn hển trợn mắt nhìn đối với Hứa Tiên, biết được hắn đây là biến tướng cho nàng chút giáo huấn. Nhưng đây xác thực cũng là chỗ tốt, hơn nữa là chỗ tốt cực đại. Nếu có thể dùng Lôi Đình hảo hảo rèn luyện thân thể, nàng sẽ càng nắm chắc có thể vượt qua thiên kiếp, đoạt được chỗ tốt thậm chí so với Long Hổ Kim Đan còn tốt hơn nhiều.

Hứa Tiên tiếp tục trở lại bầu trời ăn lôi cầu, sau một lát, trên bầu trời lôi cầu thưa thớt hơn rất nhiều, dù sao cũng chỉ là trung thiên kiếp, không có khả năng xuất hiện quá nhiều đồ vật siêu giai.

Khi mây đen ném xuống, cuối cùng cũng là một kích mạnh nhất. Một kích Lôi Đình kia không hề là Lôi Đình bình thường, mà là mơ hồ thành hình dạng đao kiếm, dĩ nhiên có thể đem kiếp lôi cuồng bạo tụ tập thành hình dạng. Đây là uy lực thế nào. Mà nghe đồn khi đại thiên kiếp, mỗi một đạo Lôi Đình đều là như vậy.

Hứa Tiên cũng không chống đỡ được nữa, trực tiếp bị đánh rơi từ không trung, Hồ Tâm Nguyệt vội vàng vươn thẳng hồ vĩ, đem hắn quấn thu vào trong lòng, nhìn hai mắt nhắm chặt, bị dọa nhảy dựng, thử hơi thở một lần, mới thở phào một hơi trong lòng.

- Hừ, nếu là ngươi hỗn đản này chết đi, Tiểu Bạch chẳng phải là muốn bồi táng theo sao!

Thiên kiếp đã tán đi, chúng ma đầu không dám vi phạm quy tắc, chỉ có không cam lòng đều thối lui.

Vân khai vụ tán, ánh dương quang chiếu xuống, đan lô rung động không biết từ khi nào cũng đã bình ổn, lô đỉnh bỗng nhiên hoàn toàn mở ra. Lúc đầu chỉ là một lỗ nhỏ, đã thấy một đường quang mang chói mắt xỏ xuyên qua phía chân trời.

Trong lòng Hồ Tâm Nguyệt chấn động, mở lò.

Cửa lò càng xoay càng lớn, tia sáng kia biến thành quang trụ. Vụ khí chín màu theo đó dâng lên, ở trên bầu trời kết thành tường vân, sau đó hóa thành hai cổ hình dạng giống như long hổ.

Long kia lắc đầu vẫy đuôi, hổ kia dương nanh múa vuốt, tại không trung tranh đấu, dĩ nhiên sinh ra linh tính, long hổ chi tranh cực kỳ mãnh liệt, trong chớp mắt liền đấu thành một đoàn.

Mà Hứa Tiên bị cổ linh quang linh khí này bao phủ lại, trên người bị Lôi Đình bắn trúng lưu lại vết thương cấp tốc khép lại, nguyên bản da thịt cháy đen một mảnh chuyển làm oánh nhuận, hắn cũng chậm rãi tỉnh táo lại, Hồ Tâm Nguyệt lập tức buông hắn ra.

Hứa Tiên triệu đến Thải Vân làm y phục, bất chấp cái khác, ngửa đầu nhìn một màn kỳ cảnh này, lẩm bẩm nói:

- Đan thành long hổ hiện.

Phía dưới trong đan lô bỗng nhiên truyền đến một cổ hấp lực, Hứa Tiên và Hồ Tâm Nguyệt vội vã né tránh, chỉ thấy đan lô giống như trường kình hấp thủy, đem nó quấn chặt cùng một chỗ, long hổ hút vào trong đan lô, cửa lò một lần nữa xoay tròn khép kín. Bạn đang xem tại Truyện FULL - truyenfull.vn

Một màn này đã giống như tình cảnh mới vừa rồi phóng trở lại.

Hồ Tâm Nguyệt nói:

- Muốn thành!

Lời còn chưa dứt, đan lô rung động kịch liệt, bỗng nhiên phụt lên chín chín tám mươi mốt điểm Kim Đan.