Kì Tài Giáo Chủ

Chương 940: Chim đầu đàn




Hình Tư Đồ bên kia đang cao giọng nói nên hành động thế nào, hai tiếng cười này của Sở Hưu cực kỳ chói tai, khiến hắn lập tức cau mày.

“Sở Hưu, ngươi cười cái gì?”

Sở Hưu căn bản không để ý tới hẳn mà trực tiếp vẫy tay một cái nói: "Chúng ta đi”

Nói xong, Sở Hưu mang Mai Khinh Liên cùng Lục tiên sinh cùng một số võ giả Ma đạo có giao hảo với chỉ của Ngụy Thư Nhai định ly khai.

Hình Tư Đồ tức giận nói: “Sở Hưu! Ngươi làm vậy là có ý gì? Nhiệm vụ các lão tổ giao cho còn chưa hoàn thành ngươi đã định bỏ đi, các ngươi rốt cuộc muốn làm gì?"

Sở Hưu xoay người lại, lạnh nhạt nói: “Đương nhiên là đi hoàn thành nhiệm vụ rồi.

Các lão tổ không nói ai tới chỉ huy chuyện này, giờ ngươi đứng đó khoa chân múa tay là sao?

Đương nhiên, con người ta trước nay luôn rất phúc hậu. Ngươi muốn làm chỉ huy cũng được, nhưng đừng hòng ra lệnh cho ta.

Ai biết cuối cùng ngươi có dùng việc công tính toán riêng tư gì không, cố ý phái người mình không quen ra chịu chết, hay tự mình độc chiếm phần lớn bảo vật?”

Đám người ở đây không ai ngu ngốc, trước đó đã nghĩ tới chuyện Sở Hưu vừa nói.

Hình Tư Đồ lớn tiếng dọa người muốn làm chỉ huy, đương nhiên không phải do hẳn có ý tốt mà do mọi người giờ đang là một phiến cát rời rạc. Nếu Hình Tư Đồ lên làm chỉ huy, người nằm quyền chủ động sẽ là hắn.

Chẳng qua đại đa số mọi người ở đây không muốn đắc tội với Hình Tư Đồ cho nên không nói ra mà thôi. Không ngờ Sở Hưu lại trực tiếp độp thẳng vào mặt như vậy.

Hình Tư Đồ chỉ vào Sở Hưu, mặt mày cau có tức giận nói: “Nói hươu nói vượn! Nguy cơ trước mắt, sao ta lại âm thầm tính toán đồng môn được?"

Thật ra đúng là Sở Hưu nghĩ về Hình Tư Đồ quá hắn thật sự không muốn hại những người khác.

Những người ở đây đều là truyền nhân tâm phúc của các đại lão, còn có một số chi của nhánh Ẩn Ma khá có danh tiếng. Hắn chọc giận bất cứ ai cũng không được lợi gì, cho nên hắn chỉ muốn kiếm thêm chút lợi lộc lúc cuối mà thôi.

Lời này của Sở Hưu chí ít có phân nửa là bôi xấu cho hắn.

Sở Hưu tùy ý phất tay nói: "Ngươi có nghĩ vậy không ta không quan tâm. Có điều muốn tất cả chúng ta nghe theo ngươi, không thể nào.

Lão tổ chỉ muốn kết quả chứ không phải quá trình, cũng không quan tâm chúng ta có làm việc cùng nhau hay không. Miễn cuối cùng dọn dẹp sạch sẽ đám phản đồ kia là được!

Cho nên giờ  chúng ta sẽ tự hành động, muốn đi cùng chỉ cần nghe lời, không quấy rối, vậy ai tới ta cũng không cự tuyệt.

Muốn gây chuyện thì tự cút sang một bên, tránh cho lúc sau trở mặt, ai cũng mất thể diện cả."

Hình Tư Đồ đứng ra lạnh lùng nói: “Ngươi nói thì đơn giản quá nhỉ, ngươi mang đi một phần số người, khiến cho lực lượng mọi người không đủ, vạn nhất nhiệm vụ thất bại sẽ liên lụy tới tất cả chúng ta. Như vậy sẽ khiến tất cả nhánh Ẩn Ma chúng ta mất mặt!”

“Vậy ngươi còn muốn như thế nào?”

Sở Hưu lạnh nhạt cười. 

“Ngươi có thể đi, người khác lưu lại!”

Bầu không khí hai bên lập tức trở nên giương cung bạt kiếm, hai thanh trường kiếm một đen một đỏ đã xuất hiện trong tay Hình Tư Đồ không biết từ lúc nào.

“Muốn giữ người lại? Bắng ngươi cũng xứng? Ngày trước bị tông môn Chính đạo truy sát không dám thò đầu ra, giờ trong hang ổ lại dám trả treo với ta?"

“Sở Hưu! Ngươi đáng chết!”

Hình Tư Đồ hừ lạnh một tiếng, hai thanh trường kiếm trong tay đồng thời chém ra, một mang theo khí huyết sát hung ác, kiếm khí rời vỏ lập tức tỏa ra ánh sáng đỏ máu, cực kỳ kinh khủng.

Một lại mang theo tử khí sâu thẳm, trường kiếm chém ra tạo thành tiếng quỷ khóc thần tru, vô cùng đáng sợ.

Để chế tạo hai thanh ma binh này, Hình Tư Đồ đã giết vô số người, thậm chí vì nó bị người ta đuổi giết ngàn dặm.

Nhưng giờ Cửu Âm Hồng Uyên vừa xuất hiện, quả thật xứng đáng với cái giá hắn đã trả

Hai tay Sở Hưu kết ấn, quanh người lấp loáng phật quang vàng kim rực rỡ.

Khí huyết sôi trào, Hoán Nhật Đại Pháp được thi triển, pháp tướng Đại Nhật Như Lai hiện lên sau lưng Sở Hưu, Vô Sắc Định Đại Thủ Ấn kết thành, chỉ trong chớp mắt giới tử tu di, càn khôn đảo ngược!

Phật quang vàng kim xoắn vặn hết thảy, lực lượng đó tiêu diệt khí huyết sát, phá tan ma khí vô biên. Lấy hai người Sở Hưu và Hình Tư Đồ làm trung tâm, cương khí ầm ầm bộc phát. Nếu không phải trong đại điện dưới lòng đất có trận pháp bảo hộ, đòn này của hai người đủ phá hủy nơi này.

Thân hình Sở Hưu bất động, thân hình Hình Tư Đồ cũng bất động, nhưng hai thanh kiếm trên tay hẳn đã thu lại, hai tay cũng rút lại trong trường bào, sợ bị người ngoài nhìn thấy hai tay đang run rẩy.

Mọi người ở đây lặng ngắt như tờ.

Nghe danh không bằng gặp mặt, thanh danh Sở Hưu lan truyền khắp nơi, chiến tích giế t chết cường giả Chân Hỏa Luyện Thần ai ai cũng biết. Mặc dù y dùng một số quỷ kế nhưng chiến tích vẫn là chiến tích, chí ít người ta có thực lực đó.

Còn giờ thật sự chứng kiến Sở Hưu xuất thủ, uy thế này quả không hổ danh Sở Hưu. 

Ai cũng biết Sở Hưu đồng tu cả Đạo Phật Ma, giờ Sở Hưu chỉ mới dùng công pháp Phật môn đã đánh ngang tài ngang sức với tông sư Ma đạo từng có tên trên Phong Vân Bảng như Hình Tư Đồ. Nếu y vận dụng công pháp Ma đạo nổi danh của mình, Hình Tư Đồ chưa chắc đã đỡ nổi.

Đương nhiên bọn họ không biết, cho dù hiện giờ Hình Tư Đồ muốn ngăn cản cũng cực kỳ miễn cưỡng.

Sở Hưu lạnh lùng nói: “Hình Tư Đồ, bớt mấy tính toán vô dụng kia đi. Đại chiến chính ma sắp bắt đầu, ngươi còn đứng đấy chơi mấy trò vặt, ta không có thời gian chơi với ngươi.

Chuyện tiêu diệt đám dư nghiệt Địa Ma Đường, mọi người đều dựa vào bản lĩnh của mình. Ta lười để ý tới ngươi, nhưng ngươi đừng có mà chọc vào ta”

Nói xong, Sở Hưu trực tiếp vung tay, Mai Khinh Liên cùng Lục tiên sinh đều đi theo Sở Hưu rời khỏi.

Những võ giả vốn có quan hệ không tệ với chỉ của Ngụy Thư Nhai cũng đi theo Sở Hưu.