Phong Lưu

Chương 352: Phá tập





Tặc nhân trốn trong nhà Trương đại thiện nhân ở trong thôn, trước hết Đường Tiểu Đông cho Lôi Mị, Đường Sương, Lan Đình cùng các cao thủ võ công cao cường di chuyển hết thôn dân trong mười căn nhà nằm ở bốn phía Trương phủ, sau đó các thành viên bình thường của Trung Hoa đường bò lên trên nóc phòng, chiếm cứ địa hình có lợi.

Vào mùa đông giá rét, người đi lại trong thôn cực ít, đối với hành động của bọn họ cực kỳ thuận tiện.

Sau khi tất cả nhân thủ vào đúng vị trí, Lan Đình, Đường Sương, Lôi Mị từ sau viện bám tường trèo vào, đám người Đường Tiểu Đông, Đường Nhu, phu phụ Thạch gia áp sát

tường ngoài phối hợp tác chiến, tùy thời chuẩn bị xông vào.

Lý Đằng Giao cùng Đường Điềm là hai con hổ cái uy chấn thành Trường An, không người không biết, cho dù đã là nhân phụ gả chồng, oai vũ vẫn còn, hai người trên đường cái hoành hoành không sợ, biết hai nàng lợi hại đều sôi nổi né tránh.

Hai người hi hi ha ha vào một tiệm vải chọn lựa vải dệt.

Trong tiệm vải có không ít vải vóc tốt, chỉ bất quá gương mặt của lão bản nương rất lạnh lụng, dường như bị ai mượn tiền không trả.

Một vài nữ khách phía sau đều bị người làm mướn ngăn ở cửa điếm đuổi đi, hành động khác thường như thế, đáng tiếc hai nàng đều không nhìn ra có gì không ổn.

Trong điếm có một cỗ lưu hương như có như không, hai người càng không chú ý, Lý Đằng Giao đột nhiên hừ một tiếng, ngã xuống đất, Đường Điềm cả kinh, đã cảm thấy không ổn, chẳng qua toàn thân mềm nhũn không có một tia khí lực, sau đó ngã xuống theo.

Lan Đình ở trên đường mua một vài vật dụng hàng ngày, một chiếc xe ngựa chạy vội qua người thiếu chút nữa đụng ngã người đi đường, nàng theo bản năng nhìn qua, liếc mắt một cái liền nhận ra người đánh xe, mặc dù nàng nữ giả nam trang, Lan Đình vẫn nhận được nàng ta chính là nữ nhân lãnh diễm thường xuyênDuẫn nhi.

Trong nội tâm nàng cảm thấy có thể có tình huống nào đó, liền âm thầm theo dõi, mãi đến khi xe ngựa tiến vào một đại viện, Đường Điềm, Lý Đằng Giao hôn mê bất tỉnh bị ném ra ngoài, giấu trong bao vải, nhét trên một xe ngựa chất đầy hàng hóa ra khỏi thành.

Lan Đình lắp bắp kinh hãi, vội vàng ngăn một người đi trên đường, đưa cho hắn vài lượng bạc, kêu hắn đến trung tâm Ngu Nhạc truyền tin, bản thân tiếp tục bám theo.

Đường Tiểu Đông không biết nữ nhân này bắt cóc Lý Đằng Giao, Đường Điềm là muốn làm gì, dám can đảm bắt cóc nữ nhân của lão tử, giết không tha.

Ba người Lan Đình, Đường Sương, Lôi Mị từ hậu viện trèo tường đi vào, trời đông giá rét, thủ vệ gia đinh đều cuộn trong góc sưởi ấm, căn bản không phát giác có người lẻn vào.

Ba người ở hậu viện bắt một thị nữ tra hỏi, biết được căn phòng Đường Điềm và Lý Đằng Giao bị giam, lặng lẽ tiến vào.

Đường Sương xưa nay tâm ngoan thủ lạt, lấy ám khí bắn chết hai đại hán thủ vệ, tiến vào phòng trong.

Đường Điềm cùng Lý Đằng Giao nằm ở trên giường, hôn mê bất tỉnh, hai nàng trúng phải mê hương bình thường, chân khí bị phong tỏa, sau khi phục qua giải dược, hai người lập tức khỏe lại như vâm.

Lật thuyền trong cống rãnh, khỏi nói trong lòng hai người phẫn nộ cỡ nào, Đường Điềm là người đầu tiên nhảy dựng lên, một cước đánh bay lò than cháy bừng bay lên trên giường, đợi Lan Đình muốn ngăn cản đã không kịp.

Cung sa màn gấm này gặp lửa liền cháy, cả gian phòng nháy mắt lửa dâng tận trời, khói đặc cuồn cuộn.

Sương phòng đột nhiên bốc cháy, cả Trương phủ náo loạn cả lên, ào ào mang nước tới cứu hỏa, gặp phải năm đầu hổ cái lao ra, các nàng không nói tiếng nào, gặp người liền giết.

Lan Đình mềm lòng, chỉ khống chế kinh mạch, khiến bọn chúng không thể nhúc nhích, còn bốn người Đường Sương thì hạ sát thủ.

Dám bắt cóc muội muội của mình, nhất định là đại ác nhân, tuyệt không dung tình.

Người trong Trương phủ vốn tưởng rằng không cẩn thận bị cháy, chỉ mang thùng nước cùng các công cụ cứu hỏa, bất kể thế nào cũng không nghĩ tới gặp phải năm con hổ cái hung ác, qua chốc lát đã ngã xuống hơn phân nửa.

Tiếng báo hiệu vang lên, từ bốn phương tám hướng vọt tới rất nhiều đại hán, miệng quát tháo đánh tới.

- A, là điểu ngữ, Uy khấu

Đường Điềm hét lên, thỉnh thoảng duỗi tay đưa vào trong túi đeo trên người, lấy ra đủ loại ám khí vung tay bắn ra.

Lan Đình cùng Đường Sương mở đường, nàng và Lý Đằng Giao ở chính giữa, Lôi Mị phụ trách đi đoạn hậu.

Trong túi của Đường Sương, ám khí không được nhúng độc môn kịch độc kiến huyết phong hầu của Thục trung Đường Môn, không bắn trúng chỗ yếu hại sẽ không bị mất mạng, nhưng cũng đau đến kêu la thảm thiết mất đi lực hành động.

Đám người Đường Tiểu Đông tiềm phục ở bên người, vừa nghe tiếng chém giết kinh thiên động địa từ bên trong truyền đến, lập tức phát động công kích.

Một tiếng nổ vang trời, của hậu viện bị nổ nát bấy, vách tường cũng sụp đổ một mảng lớn, Đường Tiểu Đông dẫn các huynh đệ giết vào Trương phủ.

Cung nỏ loại nhỏ ở cự ly gần phát huy lực sát thương đáng sợ, mỗi một lần mưa tên bắn ra, đều có không ít người kêu thảm ngã xuống, dưới cung nỏ bắn tên liên hoàn, những đại

hán trong trong Trương phủ tử thương vô số, muốn tổ chức khởi xướng phản công căn bản không thể.

Nơi nơi là tiếng chém giết kinh thiên động địa, hình như bốn phương tám hướng đều là người với người, một vài người cơ trí cảm thấy không ổn, âm thầm chuồn ra bên ngoài.

Cửa trước cửa sau nhất định là ra không được, trèo tường thôi.

Vừa trèo lên đầu tường liền trợn tròn mắt.

Bên ngoài tất cả đều là cường cung nỏ tiễn, trên mặt đất nằm hơn mười thi thể giống như con nhím vô cùng thê thảm.

Những thi thể này là những người cơ trí nhất trong trong Trương phủ, thấy không ổn liền bật người leo tường chuồn đi, nhưng bị cung nỏ thủ phục sẵn bên ngoài bắn chết. Nguồn: http://truyenfull.vn

Cả Trương phủ hỗn loạn, ánh lửa ngất trời, khói đặc cuồn cuộn che khuất bầu trời, tiếng chém giết kinh thiên động địa, nơi nơi là người bỏ chạy truy sát.

Đường Tiểu Đông vừa giết vào Trương phủ, phát giác đây là một sào huyệt của Uy khấu, tức khắc nổi giận lôi đình, ra lệnh chém tận giết tuyệt.

Uy khấu trốn trong trong Trương phủ chết hơn phân nửa chết dưới mưa tên liên hoàn, hơn một nửa bị đám người Đường Sương đánh chết, nữ tử Uy quốc lãnh diễm kia cũng bị loạn tiễn bắn chết.

Một canh giờ sau, sát phạt rốt cục

Cả Trương phủ bị liệt diễm tận trời đốt thành tro tàn, may mắn Trương phủ nằm tách biệt, nếu không thời tiết khô ráo như thế, cả thôn trang chắc chắn bị thiêu hủy.

Uy nhân bị bắt trải qua nghiêm hình bức cung, thú nhận còn có một số người ẩn nấp trong thôn, đối với Uy khấu, Đường Tiểu Đông trời sinh chán ghét, không quản nam nữ già trẻ, chỉ cần là Uy nhân, chém giết tất tần tật.