Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 1598: Chúng ta thành thân đi (một)




Edit: Mai

Beta: Sahara

Chuyện này......

Bọn họ chưa từng nghĩ tới, thì ra chủ nhân lại có khuynh hướng thích bị ngược đãi?

Tưởng tượng đến đấy, khóe miệng cường giả Phượng tộc liền run rẩy vài cái, quả nhiên, người càng có thực lực cường đại thì sẽ càng cổ quái......

Vân Tiêu lạnh lùng liếc nhìn tên cường giả Phượng tộc tóc đỏ kia, khiến hắn sợ tới mức cả người run lên, vẻ tươi cười trên mặt liền biến mất, trở về với vẻ mặt nghiêm trang.

"Có việc gì?"

Giọng nói nam nhân, trước sau đều lãnh khốc như nhau, vĩnh viễn đều là vẻ mặt không biểu cảm.

Đôi mắt hắn lại càng thâm thúy vô cùng, sâu trong hai tròng mắt đen nhánh kia, không cách nào nhìn thấy hình ảnh chính mình......

Đây...... Chính là không coi ai ra gì!

Nhưng ai bảo người ta có đủ thực lực để coi thường thiên hạ kia chứ?

"Chủ nhân, là trưởng lão phái thuộc hạ đến, mời chủ nhân trở về Phượng tộc."

Vân Tiêu trả lời lạnh nhạt: "Ta không phải chủ nhân Phượng tộc."

Hắn kéo Vân Lạc Phong ôm vào trong lồng ngực, giọng nói lãnh khốc mang theo sự bá đạo: "Chủ nhân của Phượng tộc các ngươi, chỉ có nàng!"

Tất cả mọi thứ, kể cả hắn, đều thuộc về Vân Lạc Phong!

Cho dù chống đối của thiên hạ, cũng chỉ vì nàng!

Nếu không phải bởi vì Vân Lạc Phong, hắn cũng sẽ không thu nạp Phượng tộc! Cho nên, hiện tại, hắn đương nhiên phải đem Phượng tộc tặng cho nàng.

"Việc này......" Nam tử tóc đỏ ngẩn ra, có chút chần chờ.

"Vân Tiêu". Vân Lạc Phong khẽ cau mày: "Nếu ta muốn thành lập thế lực, ta có thể dựa vào chính năng lực của mình, không cần nhận lấy thứ có sẵn từ tay chàng đâu."

Vân Tiêu rũ mắt ngắm nhìn nữ tử trước mặt, mắt đen vô cùng thâm thúy, không biết hắn đang suy nghĩ cái gì.

Thật lâu sau, giọng nói khàn khàn mang theo từ tính chậm rãi vang lên.

"Được."

Nữ nhân của mình, vĩnh viễn đều là tự mình cố gắng tự lập, bản thân mình hẳn là nên lấy điều này làm kiêu ngạo, không phải sao?

Nam nhân tóc đỏ thở phào nhẹ nhõm theo bản năng, bọn họ chấp nhận Vân Tiêu, ngoại trừ nguyên nhân là vì lúc trước Vân Tiêu đã trợ giúp bọn họ, thì quan trọng nhất vẫn là thực lực của Vân Tiêu.

Hiện giờ, thực lực của nữ nhân này thế nào còn chưa biết, bọn họ không muốn thần phục nàng......

Thế nhưng, câu nói kế tiếp của Vân Tiêu lại khiến sắc mặt hắn trở về với vẻ tái nhợt.

"Phượng tộc là của ta, ta là của nàng! Ta là chủ nhân Phượng tộc, đồng thời cũng là thị vệ cả đời này của nàng!"

Lần đầu tương ngộ, hắn đã buông xuống thân phận Quỷ Đế, cam nguyện trở thành một tên thị vệ, kề cận bên cạnh nàng.

Cho đến thời điểm hiện tại, dù quan hệ giữa bọn họ đã nảy sinh nhiều biến hóa, nhưng có một điều duy nhất mãi vẫn không thay đổi. Đó chính là tất cả mọi chuyện hắn đều nghe theo nàng.

Cam tâm tình nguyện, trở thành thị vệ của nàng cả đời!

Sắc mặt nam nhân tóc đỏ lại trắng bệch, cánh môi khẽ run rẩy.

Ý của chủ nhân là...... Ngài ấy đồng ý tiếp tục làm chủ nhân Phượng tộc, nhưng mà, ngài ấy lại là thị vệ chủ mẫu?

Nếu thật như vậy, thì địa vị của Phượng tộc không phải lại càng thấp hơn sao?

"Phượng tộc đại nhân......"

Đại tinh tinh mông lung một lúc cuối cùng cũng phục hồi lại tinh thần, đầu óc hắn trong lúc nhất thời không thể theo kịp diễn biến câu chuyện, không thể tin được mà hỏi: "Có phải ngài có hiểu lầm gì không? Tên này là một con người, Phượng tộc của ngài sao có thể nhận một con người làm chủ nhân được chứ?"

"Ngu ngốc!"

Nam nhân tóc đỏ cười lạnh một tiếng, quay đầu nhìn về phía đại tinh tinh, biểu tình ẩn chứa lửa giận.

"Ai cho các ngươi lá gan lớn như vậy hả? Ngay cả chủ nhân của Phượng tộc chúng ta mà cũng dám khi dễ?"

"Phượng tộc đại nhân, hắn chỉ là một tên nhân loại ti tiện......"

Vụt!

Nam tử tóc đỏ nâng tay lên, một ngọn lửa từ lòng bàn tay hắn bắn ra, phịch một tiếng, thân thể khổng lồ của đại tinh tinh liền ngã văng ra ngoài, té chổng vó, trông rất là chật vật.

"Ngươi sỉ nhục chủ nhân Phượng tộc ta là ti tiện, thì chẳng phải là đang nói Phượng tộc ta cũng ti tiện sao? Tội này không thể tha thứ! Người đâu! Giáng tộc tinh tinh thành chủng tộc hạ đẳng nhất, tướt bỏ hết quyền lợi, đày đến nơi hoang vu!"