Sử Thượng Tối Cường Chuế Tế

Chương 169: Thẩm Lãng biểu diễn kỳ tích! Cừu Yêu Nhi khâm phục




Từ Thiên Thiên chỉ biết, cái tên cặn bã Thẩm Lãng này có thẩm mỹ quan đối với phụ nữ tuyệt đối áp đảo xú nam nhân của thế giới này.

Thế nhưng nếu như ngươi muốn đùa giỡn lưu manh, cũng phải phân biệt trường hợp nào mới được chứ?

Cẩn thận Cừu Yêu Nhi đập một chưởng cho ngươi chết tươi.

Nhưng mà, biểu cảm của Thẩm Lãng lại đặc biệt chăm chú.

Hắn dĩ nhiên không phải vì đùa giỡn lưu manh chiếm tiện nghi, chí ít mục đích chủ yếu không phải cái này.

Hắn là muốn xem những điểm chảy máu và tụ máu khắp cơ thể Cừu Yêu Nhi.

Từ Thiên Thiên hỏi:

- Ngươi chắc chứ?

Cặn bã, ngươi muốn chết thì đừng kéo ra vào.

Thẩm Lãng khẽ gật đầu biểu hiện thái độ trịnh trọng.

Từ Thiên Thiên run rẩy nói:

- Tướng quân, đại phu nói cần ngài cởi bỏ quần áo.

Lúc nói câu này, ngay cả lá gan của nàng cũng run rẩy, sợ là Cừu Yêu Nhi tức điên tát một cái biến Thẩm Lãng thành thịt nát.

- Ừ. - Cừu Yêu Nhi nói bằng giọng mũi.

Từ Thiên Thiên quá lo lắng, Cừu Yêu Nhi căn bản không thèm để ý điểm này, nhất định cho đây là một nữ đại phu.

Tiếp tục Từ Thiên Thiên liền muốn tiến lên động thủ.

Nhưng Lục Y chợt đẩy nàng sang bên cạnh, tiếp đó tự tiến lên nhẹ nhàng tháo váy ngủ của tháo ra Cừu Yêu Nhi.

Tức khắc, trong không khí giống như tràn ngập một hương thơm mê ngườ.

Thẩm Lãng giống như cảm thấy một luồng máu chợt xông về phía não mình.

Ta... Ta không được.

Không được, phải sắt đá, phải sắt đá...

Chịu không nổi đâu, muốn nổ!

Đường cong hình thể trước nay chưa từng có, làn da bánh mật trước nay chưa từng thấy.

Quả thực...

Hạ gục nhanh tiêu diệt gọn tất cả người mẫu trang bìa của trái đất.

Thẩm Lãng hơi nhắm mắt lại, trong miệng lẩm nhẩm.

Hoàng Phượng phải ngủ với ta, Hoàng Phượng phải ngủ với ta.

F*ck, vẫn chưa được?

Hoàng Phượng đang ngủ ta, Hoàng Phượng đang ngủ ta.

Ồ!

Thật là có hiệu quả, lại lại một lần nữa ẩn núp xuống rồi.

Lại hít một hơi thật sâu.

Sắc tức thị không, sắc tức thị không.

Cặn bã cũng phải có ranh giới cuối cùng.

Lại một lần nữa mở mắt ra, ánh mắt Thẩm Lãng đã đặc biệt chuyên nghiệp.

Hắn kiểm tra cẩn thận những điểm xuất huyết trên người Cừu Yêu Nhi, nhất là mấy người bộ vị mấu chốt.

Đương nhiên ở đây cái gọi là bộ vị mấu chốt là vị trí y học, không phải là bộ vị mấu chốt trong tưởng tượng của mấy người đâu.

Thẩm Lãng kiểm tra rất cẩn thận.

Có chút thời điểm, mặt của hắn gần như dán lên kiểm tra.

Không phải đùa giỡn lưu manh, mà là muốn thấy cho rõ ràng.

Từ Thiên Thiên ở một bên thấy kinh hồn táng đảm, thậm chí hồn phi phách tán.

Nàng biết tên cặn bã Thẩm Lãng này gan lớn, nhưng thật không ngờ gan lớn đến nước này.

Ngươi đó, con mắt của ngươi có phải chăng hận không thể chui vào?

Ước chừng hai khắc sau.

Thẩm Lãng rời khỏi thân thể Cừu Yêu Nhi, lại một lần nữa đứng dậy, nhắm mắt lại.

Lục Y vội vàng khép lại váy ngủ của Cừu Yêu Nhi.

Toàn bộ thế giới trong nháy mắt ảm đạm xuống.

- Kiểm tra xong rồi hả, mau cút đi.

Tiếp đó Lục “ngành” này bắt đầu trục xuất người.

Thẩm Lãng lúc này thực sự kinh ngạc.

Cừu Yêu Nhi là thế nào sống đến bây giờ, đổi thành những người khác, cho dù là một kẻ có thể chất siêu cường, cũng đã hoàn toàn chết hẳn.

Thẩm Lãng cầm bút lên, viết trên giấy một đoạn văn.

Từ Thiên Thiên thì thầm:

- Tướng quân, có phải chăng ngài không dám mở mắt, một khi mở mắt liền trời đất quay cuồng, hơn nữa sẽ điên cuồng nôn mửa.

Cừu Yêu Nhi kinh ngạc, tiếp đó gật đầu.

Chỉ một điểm này, đối phương chẩn đoán bệnh rất chuẩn, không có một đại phu nào nhìn ra.

Nàng là một bệnh nhân không hề biết phối hợp, trên cơ bản không sẽ chủ động nói ra bản thân bệnh trạng, cho nên sau khi mở mắt trời đất quay cuồng, có cảm giác nôn mửa rất mạnh, cũng là cảm giác của chính nàng, người ngoài là không nhìn ra.

Đương nhiên nàng hộc máu vài lần, nhưng nôn mửa, đã được nàng ép buộc dùng chân khí đè xuống.

Nàng cảm thấy một cường giả là có thể hộc má, nhưng tuyệt đối không thể nôn mửa, quá mất mặt.

Thẩm Lãng lại viết:

- Tướng quân có phải chăng có chút thời giản cảm giác được trước mắt tối sầm, đầu óc căng đau, có một cỗ máu tươi gần như phải trong nháy mắt muốn phá tan mạch máu não, máu tươi tuôn ra.

Từ Thiên Thiên nói lại.

Cừu Yêu Nhi lại kinh ngạc gật đầu.

Bí mật này càng không có ai biết.

Lúc trước nàng đã từng bất tỉnh đột ngột, vậy cũng là bởi vì nàng cảm giác được một dòng máu muốn xé phải xé nát mạch máu não, tất cả máu như muốn nổ ra, sau đó nàng rõ ràng phải dùng chân khí áp chế xuống.

Không sai, nàng lúc đầu đáng lý phải xuất hiện tai biến mạch máu não, thế mà sống sờ sờ dùng chân khí ép xuống, rõ ràng nghịch thiên.

Thế nhưng, vẫn có một chút máu xông phá vi mạch máu não.

Lúc này quan điểm y học hiện đạ của Thẩm Lãng, gần như cũng bị Cừu Yêu Nhi hoàn toàn lật đổ.

Lẽ ra nàng hẳn là đã sớm chết rồi.

Thế nhưng, nàng không có chết!

Thẩm Lãng không có máy đo huyết áp nhưng có thể dùng phương pháp đo huyết áp bằng tay không.

Hai tay đồng thời ấn vào động mạnh hướng tâm và động mạch cổ tay, người đo sử dụng bốn ngón tay của tay phải để ấn vào giữa cánh tay trên của bệnh nhân và động mạch cánh tay ngay vị trí khuỷu tay xem sự rung động nhịp nhàng của mạch đập.

Mặc dù không cách nào đo đạc chính xác, nhưng cũng có thể đo ra một số liệu đại khái.

Tiếp đó, Thẩm Lãng hoàn toàn bị hù dọa đến bay lên.

Huyết áp này cao đến nghịch thiên.

Đổi thành những người khác nào chỉ là xuất huyết não, nào chỉ là trúng gió, mạch máu đã nổ tung mất rồi.

Kết quả, Cừu Yêu Nhi vẫn không có việc gì.

Cổ thân thể này chỗ nào giống con người chứ, quả thực chính viên kim cương trong những thiên thần của Charlie thì đúng hơn.

Thẩm Lãng đã từng khám và chữa bệnh cho công chúa Ninh La, nàng đã bị quốc chủ Nam Ẩu vua Căng hạ độc, hơn nữa còn là ngộ độc chì.

Mà Cừu Yêu Nhi, quả nhiên là bị người hạ độc.

Nhưng... không chỉ là ngộ độc chì.

Hơn nữa còn là trúng đủ loại độc kim loại, nào chì, đồng, thủy ngân, bari, bạc.

Hơn nữa phân lượng nàng trúng độc hơn công chúa Ninh La rất nhiều lần.

Trúng độc đến nước này, nàng chẳng những không có chết, ngược lại còn kiều diễm vô song như thế.

Rõ ràng lật đổ thế giới quan của Thẩm Lãng.

Thật là đáng sợ.

Lẽ nào huyết mạch thiên phú cao, có thể như thế muốn làm gì thì làm, có thể phi nhân loại như thế soa?

Thẩm Lãng thuận tiện cũng kiểm tra luôn huyết mạch thiên phú của Cừu Yêu Nhi.

Huyết mạch của nàng đã bị rất nhiều kim loại nặng ô nhiễm nhiều lắm, số lượng ánh kim đặc biệt phức tạp.

Thế nhưng, vẫn có thể nhìn ra màu vàng óng ánh.

Lợi hại!

Huyết mạch võ đạo đứng đầu thiên hạ.

Yêu nghiệt này rốt cuộc là thế nào sanh ra a.

Thẩm Lãng viết trên giấy:

- Xin tướng quân che đậy hai bên.

Cái gọi là hai bên, cũng chỉ có mỗi Lục, Từ Thiên Thiên còn phải giải thích cho Thẩm Lãng.

Lục Y giận dữ, muốn nổi đóa.

- Giả thần giả quỷ, bay đâu xiên con ả này ra ngoài cho ra.

Thế nhưng Cừu Yêu Nhi giơ tay lên, tiếp đó phất phất tay.

Nàng ngay nửa chữ cũng không muốn nhiều lời.

- Chủ nhân! - Lục Y nói bằng giọng làm nũng.

Cừu Yêu Nhi nhướng mày, tức khắc giống như sét đánh ngang tai.

Lục Y trong nháy mắt không dám lỗ mãng, tràn đầy sự không cam lòng lui vô hạn ra ngoài, ánh mắt nhìn phía Thẩm Lãng cùng Từ Thiên Thiên cũng tràn đầy địch ý.

- Ngươi cẩn thận một chút cho t, nếu như dám can đảm mạo phạm chủ nhân, ta tuyệt đối sẽ không buông tha cho ngươi. - Lục Y nói bằng giọng lạnh lẽo.

...

Sau khi Lục “ngành” rời khỏi.

Thẩm Lãng viết trên giấy:

- Tướng quân bị người hạ độc.

Từ Thiên Thiên đọc ra.

Mắt của Cừu Yêu Nhi vẫn nhắm như cũ nói:

- Loại độc nào?

Thẩm Lãng viết ra.

Từ Thiên Thiên truyền miệng nói:

- Độc kim loại nặng, bình thường căn bản nhìn không ra cái gì, thế nhưng tích lũy qua năm tháng, kim loại nặng sẽ lắng đọng trong mạch máu, đạt được mục đích giết người. Thế nhưng... Thân thể tướng quân quả thực không giống loài người, người bình thường trúng nhiều phân lượng kim loại như vậy, đã sớm chết rồi một trăm lần, hơn nữa thân thể đã sớm mục nát không thể tả, thế nhưng thân thể tướng quân lại có vẻ càng thêm kiều diễm vô song.

Đây không phải là Thẩm Lãng muốn vuốt mông ngựa.

Mà quả thật như thế.

Người bình thường trúng độc này, da toàn thân đều đề thối rữa, mà da thịt Cừu Yêu Nhi ngược lại có vẻ càng thêm bóng loáng xinh đẹp.

Người bình thường đã sớm rụng sạch tóc, nhưng tóc Cừu Yêu Nhi vẫn óng mượt, hơn nữa còn có màu đỏ rực rỡ.

Răng của người bình thường đã sớm biến thành màu đen và rung sạch, nhưng răng của Cừu Yêu Nhi vẫn trắng như ngọc.

Cho nên, nàng quả thực lật đổ thế giới quan của Thẩm Lãng.

Lúc trước công chúa Ninh La sở dĩ trúng độc chì, là bởi vì tất cả những vật dụng nàng dùng, dù là đồ ăn hay bộ đồ uống trà, thậm chí dụng cụ nấu ăn đều có chứa chì.

Mà người hạ độc Cừu Yêu Nhi lại có mấy dạng kim loại nặng.

Vậy làm sao hạ độc được?

Cừu Yêu Nhi hỏi:

- Hạ độc thế nào?

Thẩm Lãng cũng có chút không thể tưởng tượng nổi.

Dù cho dụng cụ đồ dùng hằng ngày có chứa kim loại nặng, cũng không thể có thể nhiều loại như vậy được.

Hơn nữa nồng độ kim loại nặng trong cơ thể Cừu Yêu Nhi cao đến dọa người như thế, căn bản cũng không phải là dạng đồ dùng sinh hoạt hàng ngày bình thường có thể làm được, điều này có nghĩa là có người hằng ngày rưới vào trong miệng nàng thứ kim loại nặng này.

Cho nên, nhất định là đồ ăn.

Thế nhưng người của thế giới này không có nhiều kiến thức với kim loại nặng, làm sao có thể có phương án hạ độc cao minh như thế được?

Thẩm Lãng nghĩ trăm lần cũng không ra a.

- Hẳn là là đồ ăn hạ độc. - Thẩm Lãng viết.

Từ Thiên Thiên lắc đầu nói:

- Không có khả năng, thức ăn của tướng quân ăn hàng ngày, ta và Lục Y đều chính mồm nếm qua, chúng ta thế nào không có việc gì?

Thẩm Lãng viết:

- Loại độc kim loại nặng này đặc biệt kỳ diệu, cần tích lũy qua ngày tháng mới có thể biểu hiện ra ngoài, bình thường ăn một chút cũng không có chuyện gì.

Bất quá phương án đối phương hạ độc đặc biệt cao minh.

Thế cho nên bây giờ Thẩm Lãng cũng tìm không ra kẽ hở nào.

Đối phương là hạ độc thế nào vậy?

Người của thế giới này hẳn không lợi hại đến mức dùng một lần mà truyền cả đống kim loại nặng vào thức ăn của Cừu Yêu Nhi.

Huống hồ rất nhiều kim loại nặng căn bản cũng ở trạng thái hóa học khác.

Thế nhưng, mắt Thẩm Lãng chợt sáng ngời.

Hắn biết đối phương hạ độc bằng cách gì.

Muối!

Có một loại muối có độc.

Được gọi là muối kim loại nặng.

Loại muối này được khai thác từ mỏ, vốn đã chứa N thứ kim loại nặng rất nhiều.

Cho nên không thể sử dụng, chỉ có thể xem là muối công nghiệp.

Thế là được rồi, người của thế giới này căn bản không có trình độ hóa học cao như vậy, có thể thần không biết quỷ không hay đổ nhiều kim loại nặng như vậy vào đồ ăn.

Trực tiếp dùng muối muối kim loại nặng liền làm một mẻ, khoẻ suốt đời.

Thậm chí bọn họ cũng không biết những thứ muối kim loại nặng này có thành phần gì, chỉ biết sau khi ăn loại muối này kéo dài sẽ chết người.

Thẩm Lãng viết:

- Muối, nhất định là muối, nhanh đi đến nhà bếp, lấy muối cho ta thử.

Từ Thiên Thiên nói ra.

Cừu Yêu Nhi hạ lệnh:

- Bay đâu, đi nhà bếp lấy muối!

Mấy nữ võ sĩ chạy như bay.

Chẳng mấy chốc, họ đem tới một chén muối.

Thẩm Lãng nếm thử một miếng.

Kỳ quái!

Đây là muối bình thường, hơn nữa còn là muối tinh cao cấp, căn bản không phải muối kim loại nặng.

Thẩm Lãng viết:

- Đây đúng là muối cho tướng quân ăn à?

Cái nữ võ sĩ gật đầu nói:

- Đúng, đây muối là chuyên cung cấp cho chủ nhân.

Vậy… thì kỳ quái thật.

Loại muối cho Cừu Yêu Nhi ăn phải là muối kim loại nặng chứ?

Chỉ có muối kim loại nặng, mới có thể để trên người Cừu Yêu Nhi xuất hiện nhiều bệnh trạng như vậy.

Thậm chí Thẩm Lãng đều đã dùng X quang nhìn ra những ánh sáng kim loại này trong huyết dịch của Cừu Yêu Nhi kia mà.

Cừu Yêu Nhi nói:

- Đưa đây, để ta nếm thử xem.

Nữ võ sĩ đưa qua đi.

Cừu Yêu Nhi dùng ngón tay dính một chút muối, tiếp đó đầu lưỡi nhẹ nhàng lướt qua.

Tức khắc, Thẩm Lãng lại cứng một cái.

- Không, đây không phải là muối ta thường ăn. - Cừu Yêu Nhi nói:

- Loại muối ta thường ăn ngon hơn cái này, mùi vị vô cùng phức tạp, ta thích lắm.

Thẩm Lãng không nói gì, mùi vị muối kim loại nặng ngươi cũng có thể nghiện.

Như vậy chân tướng liền gần như hiển lộ ra, có người nấu ăn hạ muối kim loại nặng cho Cừu Yêu Nhi, hơn nữa loại muối này là cô ta bí mật mang theo.

- Đi bắt nữ đầu bếp! - Từ Thiên Thiên gần như bản năng hô.

Nữ võ sĩ ngó Cừu Yêu Nhi một cái, chợt bay thẳng ra ngoài, trong mắt tràn đầy sát khí.

Các ngươi dám hại chủ nhân?

Những nữ võ sĩ này cũng là Cừu Yêu Nhi từ nhỏ giải cứu ra, tự mình dạy dỗ luyện võ.

Ở trong lòng họ, Cừu Yêu Nhi hoàn toàn như là thần vậy.

Mà tất cả mọi người bên trong lâu đài là những cô gái đáng thương được Cừu Yêu Nhi giải cứu, kể cả nữ đầu bếp nấu cơm cũng vậy.

Nữ đầu bếp lúc đó bị hải tặc bắt đi, chồng bị giết, con trai cùng con gái bị nhốt trung cũi, định bụng bán đi làm nô lệ.

Là Cừu Yêu Nhi cứu cả nhà họ, đồng thời cho một căn nhà ở thành Nộ Triều.

Hôm nay con trai nữ đầu bếp đã cưới vợ, con gái đã lập gia đình.

Nhà cửa, đồ cưới, toàn bộ là Cừu Yêu Nhi cho.

Đây hoàn toàn là ơn trời cao đất rộng, vậy mà bà ta lại hạ độc Cừu Yêu Nhi sao?

Đơn giản là lòng lang dạ sói, không bằng cầm thú.

Những nữ võ sĩ này quyết định, nhất định phải lột da rút gân con nữ cầm thú đó.

Nhưng mà...

Sau một lát, mấy nữ võ sĩ đã trở về.

- Chủ nhân, nữ đầu bếp lúc đầu không thấy nữa, đây là nữ đầu bếp mới đổi.

Nữ đầu bếp mới này cũng là một tiểu mỹ nhân, lúc này run rẩy quỳ trên mặt đất.

- Tiểu nữ không có, tiểu nữ không có...

- Tiểu nữ nguyện chết, cũng không bao giờ hạ độc cho chủ nhận.

- Tiểu nữ... tiểu nữ yêu mến chủ nhân như vậy.

- Người nào dám hạ độc cho chủ nhân, tiểu nữ thành quỷ cũng sẽ không tha cho ả

- Chủ nhân, tiểu nữ liền chứng minh sự trong sạch của mình.

Tiếp đó nữ đầu bếp mỹ nhân này định tông đầu vào góc bàn, định tự sát chứng minh trong sạch.

Đây không phải là diễn trò.

Bởi vì Thẩm Lãng từ trong lời nói của nàng cảm nhận được tình cảm vô cùng nhiệt liệt tình yêu, còn có quyết tâm thật sự muốn chết.

Nàng định tông vào rất đột ngột, đặc biệt mãnh liệt.

- Vù...

Nàng không có tông vào góc bàn, mà tông vào phía trên bàn tay của Cừu Yêu Nhi.

Tức khắc, nữ đầu bếp này mới ôm hai chân Cừu Yêu Nhi, gào khóc nói:

- Chủ nhân, tiểu nữ không có, tiểu nữ thật không có.

Cừu Yêu Nhi nói:

- Ta biết, ta còn cảm thấy kỳ lạ gần đây mùi vị cơm nước trở nênnhạt, ăn không ngon.

Á! Những lời này cũng có chút để cho người ta thương tâm.

- Bảo Lục Y vào đây.

Một lát sau, tỳ nữ thân cận của Cừu Yêu Nhi Lục Y đi đến.

- Nữ đầu bếp ban đầu đâu? - Từ Thiên Thiên bèn hỏi.

Lục Y nói bằng giọng lạnh lẽo:

- Ngươi coi là thứ gì? Ngươi có tư cách gì hỏi ta sao?

Cừu Yêu Nhi nói:

- Trả lời.

Lục Y nói:

- Ba ngày trước, lúc đầu nữ đầu bếp Thư Thục nói con gái của bà ta sinh con, cho nên muốn đi chăm, vì vậy đã xin nghỉ.

Cừu Yêu Nhi nói:

- Đi nhà đế nhà cô ta và nhà con gái cô ta đi.

- Vâng!

Mấy chục tnữ võ sĩ chạy vội về phía căn nhà của nữ đầu bếp ban đầu.

Hôm nay gần như có thể kết luận, nhất định là cái nữ đầu bếp Thư Thục hạ độc cho Cừu Yêu Nhi.

Thế nhưng, bà ta chỉ là người thi hành, phía sau còn có kẻ đứng đằng sau sai bảo.

Người này sẽ là ai chứ?

Cừu Kiêu, hay là Cừu Hào?

Hai người kia cũng có thể.

Thế lực Cừu Yêu Nhi quá lớn, Cừu Kiêu lo lắng nàng tranh đoạt chức thiếu chủ thành Nộ Triều, cho nên muốn nghĩ biện pháp diệt trừ Cừu Yêu Nhi cũng không kỳ quái.

Cừu Hào là nghĩa tử Cừu Thiên Nguy, là nhân vật lớn thứ tư của thành Nộ Triều, một khi Cừu Yêu Nhi đã chết, chiến thuyền và hải tặc dưới tay nàng có thể đại đa số sẽ về tay gã.

- Chủ nhân, như kết quả không có gì bất ngờ xảy ra, Thư Thục hẳn đã chết rồi.

Cừu Yêu Nhi ngầm thừa nhận,

Nàng phác tác vào ba ngày trước, bỗng nhiên bất tỉnh đi.

Mà khi đó, nữ đầu bếp Thư Thục mất tích.

Hôm nay, người chủ sử sau màn sẽ khẳng định giết người diệt khẩu.

Thẩm Lãng nói:

- Tên này, không giống như là nữ đầu bếp.

Từ Thiên Thiên nói:

- Thư Thục này là một tiểu thư khuê các, bởi vì rời bến gặp hải tặc, bị làm nhục, cho nên cũng không trở về được trong nhà. Bà ta học vấn tốt, thế nhưng... ở trong phủ tướng quân thì học cao cũng không thể dùng được gì, cho nên thứ bà ta am hiểu còn lại chính là nấu ăn, cứ thế mà trở thành đầu bếp.

Thẩm Lãng nói:

- Bà ta năm nay mấy tuổi?

- Ba mươi sáu tuổi. - Từ Thiên Thiên nói.

Chỉ sau nửa canh giờ!

Vậy mười mấy võ sĩ đã trở về.

- Nhà nữ đầu bếp Thư Thục, nhà con gái và con trai của bà ta, toàn bộ không con ai.

- Hơn nữa nhà con gái bà ta đã cháy thành tro bụi.

Quả nhiên giết người diệt khẩu.

Từ Thiên Thiên nói bằng giọng lạnh lẽo:

- Đến tột cùng là ai muốn mưu hại tướng quân?

Có một nữ võ sĩ không nhịn được nói:

- Nhất định là thiếu chủ Cừu Kiêu, hắn vẫn luôn xem chủ nhân trở thành là đối thủ cạnh tranh lớn nhất.

- Đúng! Chuyện này không thể cứ tính như thế. - Nữ võ sĩ nói:

- Chúng ta phải đi bái kiến thành chủ, nhất định phải tra tra ra manh mối, nhất định phải vì chủ nhân đòi lại công đạo.

Tiếp đó, mấy nữ võ sĩ nổi giận đùng đùng đi ra ngoài, sẽ phải sai mấy trăm tên võ sĩ đi đến phủ Thành Chủ gặp Cừu Thiên Nguy.

Trên cái thế giới này, ai dám hại nữ thần của họ, đó chính là tử địch suốt đời.

Cừu Yêu Nhi vung tay lên nói:

- Quên đi, việc này đến đây kết thúc.

Nữ võ sĩ không cam lòng nói:

- Liền... Cứ như vậy bỏ qua?

Cừu Yêu Nhi nói:

- Đến đây kết thúc.

Đối với người khác, nàng còn có thể dùng thủ đoạn độc ác, nhưng đối với Cừu Kiêu, nàng làm sao hạ thủ được?

Vậy dù sao cũng là em nàng, chưa tính không phải em trai ruột, nhưng từ nhỏ cùng nhau lớn lên, cùng em trai ruột cũng không có gì khác nhau.

Mặc dù tên em trai này là cặn bã, ác ôn, khốn nạn.

- Các ngươi đều lui ra đi. - Cừu Yêu Nhi nói:

- Đại phu cùng Thiên Thiên ở lại.

Ánh mắt oán hận của Lục Y càng thêm mãnh liệt.

...

Sau khi tất cả mọi người rút đi.

Từ Thiên Thiên không nhịn được nói ra:

- Chủ nhân, lần này nếu cứ như vậy, Cừu Kiêu có thể hại ngài tiếp đấy, ngài xem hắn ta thành em trai, nhưng hắn lại xem ngài là kẻ địch.

- Đừng nói nữa. - Cừu Yêu Nhi nói, tiếp đó nàng nhìn kỹ Thẩm Lãng một cái.

Nàng vốn là không hy vọng, nhưng thật không ngờ vị nữ đại phu này lại cho nàng mang đến ngạc nhiên lớn như vậy, là người thật sự không thể xem bề ngoài.

Tiếp đó, nàng hướng Thẩm Lãng nói:

- Đại phu, có chết hay không ta không chú ý. Thế nhưng sau mấy canh giờ, ta có một trận quyết đấu, ta không thể thất hứa. Thế nhưng bây giờ ta không thể hoạt động chút nào, không thể động chân khí, bằng không mạch máu có thể sẽ nổ tung. Hơn nữa ta vừa mở mắt, cả người sẽ chóng mặt, nôn mửa liên tục, căn bản không cách nào áp chế. Ngươi có biện pháp nào để ta thoáng thoải mái một chút, chỉ cần có thể đứng lên là được, ta là có thể chiến đấu.

Thẩm Lãng tức khắc da đầu tê dại.

Ngươi... Ngươi đây là muốn nghịch thiên sao.

Thân thể đãđến nước này, ngươi lại vẫn muốn đi quyết đấu?

Ngươi có biết không, mạch máu của ngươi bất cứ lúc nào cũng có thể bùng nổ đấy.

Ngươi có biết hay không, ngươi trong đầu có sưng tấy a, trực tiếp đè lại ngươi phần thần kinh, cho nên vừa mở mắt liền trời đất quay cuồng, vừa đứng lên tới liền hoàn toàn hoa mắt.

Ngay cả đứng còn không được, lại thêm không đi được, ngươi còn muốn quyết đấu?

Thẩm Lãng không khỏi hỏi:

- Ngươi và người nào quyết đấu?

- Chúc Hồng Tuyết.

Thẩm Lãng run lên, lại nghe ra cái tên này.

Thiên chi kiêu tử Chúc Hồng Tuyết.

Đệ tử Các chủ Tả Từ của Thiên Nhai Hải Các.

Cao thủ đứng đầu thế hệ trẻ Việt quốc..

- Là quyết đấu, hay là luận võ? - Thẩm Lãng bèn hỏi.

- Quyết đấu. - Cừu Yêu Nhi nói:

- Vừa phân rõ cao thấp, cũng quyết sinh tử.

Nữ ma đầu, ngươi lấy cái trạng thái này đi quyết đấu, hoàn toàn là tự tìm đường chết.

Công lực của ngươi bây giờ còn lại mấy thành kia chứ?

Cừu Yêu Nhi nói:

- Ta bây giờ không cách nào mở mắt, không cách nào đứng lên! Đại phu có cách nào làm cho ta đứng lên được hay không? Nếu như có thể, xin đại phu động thủ cứu trị. Nếu như làm không được, như vậy xin đại phu rời khỏi, ta sẽ đưa cho ngươi một số tiền lớn.

Thân thể của Cừu Yêu Nhi bây giờ quả thực vô cùng nguy hiểm, đặc biệt đáng sợ.

Đầu tiên, huyết áp của nàng cực kỳ cao, sức chịu đựng huyết quản của nàng đã đến cực hạn, bất cứ lúc nào có thể vỡ toang.

Một khi vỡ toang, đó chính là xuất huyết não dễ sợ nhất.

Trực tiếp sẽ chết.

Bởi vì, não nàng sẽ bị xuất huyết nổ tung.

Còn phía dưới màng cứng bao phủ bộ não nàng có tụ máu sưng tây, đè khu vực thần kinh, đây là nguyên nhân chủ yếu khiến nàng đứng lên không nổi, cảm thấy trời đất quay cuồng.

- Có thể chữa được hay không? Nếu như có thể chữa phải nắm chắc cơ hôi, còn có hai canh giờ, ta sẽ phải đi quyết đấu cùng Chúc Hồng Tuyết.

Thẩm Lãng gật đầu thật mạnh.

- Có thể trị!

Lãng gia có thể phải làm một lần giải phẫu điên cuồng nhất từ trước đến nay.

- Thiên Thiên, đi đốt mê hương, ta muốn lòng yên tĩnh!

...

Nhưng mà vào lúc này!

Ở một vị trí khác thành Nộ Triều.

Vua Hải Tặc nhỏ Cừu Kiêu đang điên cuồng chinh phạt một nữ nhân.

Cô gái này, chính là tỳ nữ thân cận của Cừu Yêu Nhi Lục Y.

Nàng bị giày vò kêu thảm thiết liên tục.

Cừu Kiêu vỗ vào người nữ nhân này phía sau lưng nói:

- Tiểu tiện nhân, chuyện ta bảo ngươi làm đã xong chưa?

Lục Y rcất giọng run rẩy:

- Làm, làm rồi, đã đổi mê hương.

Cừu Kiêu cười gằn nói:

- Coi như ngươi hiểu chuyện, êm hương đó ta trả nhiều tiền mới lấy được hàng tốt như vậy, tuy nhỏ nhưng dược tính rất mạnh, Chờ ta thành công ngủ với Cừu Yêu Nhi, nhất định thưởng cho ngươi tầng tầng lớp lớp luôn:

Lục Y rcất giọng run rẩy:

- Thiếu chủ nhân, vậy, vậy chuyện ngài nạp nô nô làm thiếp, còn có tính không vậy?

- Chắc chắn, đương nhiên chắc chắn, con tiểu tiện nhân nhà ngươi này.

...

Chú thích của Bánh: Up phần 2 lên, ta ăn cơm thật nhanh, tiếp đó tiếp tục viết chương thứ 3, các huynh đệ húc vào ta, hỗ trợ ta!

Cảm ơn huy mèo, trên đầu đại chuỳ vạn tiền khen thưởng.

Chú thích của Mèo Thầy Mo: Hồi sáng học Access, virus từ USB cài đặt xâm nhập, quét virus rồi mà máy vẫn chậm rì T_T mất thời gian cài diệt virus với quét toàn bộ máy hết sức. Mai còn thi nữa, xin lỗi mọi người