Thần Y Trở Lại

Chương 2853




Sau đó Ngô Bình lên xe quay về khách sạn.  

 

Anh không biết rằng mâu thuẫn giữa dân thường và tư bản nước Mễ đã lên tới đỉnh điểm. Trong lúc anh giúp đỡ hàng nghìn người cai nghiện, có người đã đăng đoạn CCTV quay hình anh lên mạng.  

 

Chưa tới nửa tiếng, số người xem đã lên tới một triệu. Khi Ngô Bình về tới khách sạn và mở điện thoại ra thì video đó đã đứng đầu top thịnh hành. Lượng người phát lại video trên thế giới lên tới hơn một trăm ba mươi triệu người, mà sau đó số lượng này tiếp tục tăng.  

Advertisement

 

“Thiên sứ giáng trần cứu giúp những người lầm đường lạc lối”.  

 

“Lợi hại, chàng trai này chỉ cần ba giây là chữa khỏi cho một người nghiện”.  

Advertisement

 

Người ta còn chèn thêm vô số biểu ngữ, khẩu hiệu khiến video càng lúc càng hot, được chia sẻ rầm rộ.  

 

Ngô Bình lướt mạng, nhìn thấy video mình chữa bệnh cho mọi người.  

 

Một tổ chức tôn giáo trong dân gian thậm chí còn nhận anh là thần của họ, gọi là “thần Chính Nghĩa”, là đại diện của chính nghĩa ở chốn trần gian.  

 

Chỉ trong vài tiếng ngắn ngủi mà giáo phái Chính Nghĩa đã được thành lập, còn Ngô Bình chính là thần Chính Nghĩa. Ban đầu tín đồ chỉ có vài trăm người, sau đó tăng lên hàng nghìn người!  

 

Nhìn thấy video này, anh biết mình lại gặp rắc rối rồi. Quả nhiên, Sulia đi vào phòng, nói: “Chủ nhân, chúng ta bị một đám cao thủ bao vây rồi”.  

 

Ngô Bình đứng dậy, đáp: “Hiện giờ vẫn chưa được để lộ thân phận của cô, tôi sẽ ra ngoài dụ bọn chúng đi trước. Ngày kia chúng ta gặp mặt tại đây”.  

 

Sulia gật đầu: “Vâng”.  

 

Sau đó, một đạo kiếm quang lao vào trong khách sạn, mười mấy luồng khí tức hùng mạnh lao vào truy sát Ngô Bình. Có điều tốc độ của anh quá nhanh, chẳng mấy chốc đã bỏ xa đám người kia.  

 

Không lâu sau, anh đã tới vùng trời trên biển Thái Bình Dương. Thấy những người kia không đuổi theo được, Ngô Bình lơ lửng trên không trung một lát, định bụng lát nữa sẽ âm thầm quay lại nước Mễ.  

 

Đúng lúc này, từ mặt biển đột nhiên có một cái xúc tu lao lên, cuộn chặt lấy anh.  

 

Đó là xúc tu của một con bạch tuộc khổng lồ, các giác hút bên trên xúc tu của nó hút chặt lấy Ngô Bình, sau đó kéo anh xuống nước.  

 

Ngô Bình vẫn rất bình tĩnh, con bạch tuộc này đáng sợ nhưng vẫn không làm gì được anh.  

 

Con bạch tuộc không ăn thịt anh mà lôi anh xuống độ sâu hàng mấy nghìn mét. Đến đây, Ngô Bình nhìn thấy một cung điện nguy nga tráng lệ. Nhìn cung điện này không cũ, kiến trúc đều là của thời kì cận đại. Có điều, ai lại đi xây cung điện ở dưới đáy đại dương chứ?  

 

“Đoàng!”  

 

Anh một chưởng đánh gãy xúc tu của con bạch tuộc, xúc tu của nó rơi xuống trước cửa cung điện. Cửa điện đang đóng nhưng bên trong có một luồng năng lượng kì lạ đang luân chuyển.  

 

Anh chạm vào cửa, sau đó dùng lực ấn thì một tiếng “cạch” vang lên, cửa lớn mở ra, một bóng người vụt lao ra.  

 

Ngô Bình theo bản năng đưa quyền lên đỡ, một tiếng nổ inh tai vang lên, người kia bị đánh lui còn Ngô Bình cũng lùi về sau mấy bước.