Thần Y Trở Lại

Chương 3312




 Ngô Bình sửng sốt: “Lựa chọn của ông?”  

 

Bóng người đó nói: “Thôi vậy, có cơ hội sẽ nói rõ hơn. Có thể cho tôi ăn uống đan dược kia không, bây giờ thể chất của tôi rất yếu”.  

 

Ngô Bình lấy mấy viên đan dược ra, ném vào trong miệng nó, sau đó thả thêm vào trong nước hồ  

 

Advertisement

Con cá này ăn một viên đan dược, cơ thể lắc vài cái là lại biến thành một con Long Ngư màu đỏ, dài khoảng hai mươi centimet.  

 

Ngô Bình rất ngạc nhiên: “Ông uống đan dược thì có thể lớn đến thế à?”  

 

Con cá đó trồi lên mặt nước, lần này nó không phun ra bong bóng nữa mà cứ thế nói: “Tôi muốn đi một con đường tu hành khác biệt với mọi người”.  

Advertisement

 

Ngô Bình: “Ồ, sau đó ông biến thành cá?”  

 

Đối phương: “Không phải, lúc đầu tôi chỉ là một sinh vật đơn bào”.  

 

Ngô Bình ngạc nhiên: “Sinh vật đơn bào? Sau đó bây giờ biến thành cá?”  

 

Đối phương: “Tôi đã trải qua mười mấy lần tiến hóa mới biến thành cá như bây giờ, sau này tôi vẫn sẽ còn tiến hóa”.  

 

Ngô Bình: “Đây là con đường tu hành của ông?”  

 

Đối phương: “Tôi đang đi về trước theo kế hoạch của mình, có thể đi đến bước nào thì còn phụ thuộc vào may mắn”.  

 

Ngô Bình cảm thấy không thể tin được: “Đường đường là Đạo Tổ, đã là sự tồn tại đỉnh cấp ở thế giới này, sau khi tu hành lại thì sẽ như thế nào, ông có thể trở nên mạnh hơn Đạo Tổ không?”  

 

Con cá nhìn Ngô Bình: “Chàng trai trẻ, tôi đã trải qua quá nhiều, biết nhiều hơn cậu nên đừng nghi ngờ tôi, như thế khiến cậu trông rất ấu trĩ”.  

 

Ngô Bình liếc mắt, lại hỏi Đường Tử Di: “Tử Di, em còn muốn ăn canh cá không?”  

 

Con cá đó lập tức bỏ chạy, chui vào dưới đáy nước.  

 

Đường Tử Di mím môi cười: “Huyền Bình, con cá này thú vị thật”.  

 

Ngô Bình nói: “Đây là một ông lão cấp Đạo Tổ, anh nghi ông ta cố ý chạy đến cạnh anh”.  

 

Đường Tử Di: “Hả?”  

 

Ngô Bình: “Hôm đó đi mua cá, anh đã cảm thấy rất kỳ lạ, một con cá có kiếp trước là Đạo Tổ sao lại bị bắt lên đây, rồi sao lại trùng hợp gặp được anh”.  

 

Đường Tử Di: “Nó sẽ gây bất lợi cho anh sao?”  

 

Ngô Bình: “Không chắc được, nhưng chắc chắn phải đề phòng con cá già này”.  

 

Lúc này hai con Bạch Giao ngoi đầu lên, hóa ra chúng cắn dây thừng, kéo thuyền đi về phía trước. Chiếc thuyền bồng bềnh, rất nhanh đã đi vào giữa hồ.  

 

Huyền Vũ bỗng leo lên từ mạn thuyền, nó không thay đổi gì so với trước, trong khoảng thời gian này vẫn nằm im lìm dưới đáy hồ, chẳng biết vì sao lại tỉnh.  

 

Có vẻ như nó đói rồi, thế là Ngô Bình bèn lấy đan dược ra cho nó ăn, sau khi nuốt vài viên, Huyền Vũ bỗng ngẩng đầu lên nhìn về phía bầu trời vô tận.  

 

Một luồng sáng màu đen từ trên trời giáng xuống, đi vào trong cơ thể Huyền Vũ, ngay tức thì, cơ thể Huyền Vũ phát ra thần quang, khí tức trở nên khó lường, dần dần tăng lên.