Thần Y Trở Lại

Chương 4009




Nói rồi, anh lấy thịt rồng khô ra đưa cho Văn: “Chị Văn, chị nếm thử đi, đây là thịt tôi sấy khô, ngon phết đấy”.  

 

Văn ngẩn ra một lúc rồi vô thức nhận lấy miếng thịt, đã lâu rồi cô ấy không ngửi thấy mùi hương thơm nồng này nên không nhịn được nhảy nước miếng rồi cắn ngay một miếng, đúng là mùi vị rất ngon.  

 

Loáng cái, cô ấy đã ăn hết cả miếng thịt to tướng.  

 

Advertisement

Ngô Bình cười nói: “Chị Văn, chị sống cũng vất vả quá!”  

 

Văn: “Ở đây thì sống được thôi đã là tốt lắm rồi”.  

 

Advertisement

Lúc này, nhóm lão tổ Huyền Đô đang quan sát tình hình của Ngô Bình qua tấm gương. Thấy anh gọi một con quái vật là chị, Thần Võ Đạo Quân nói: “Thằng nhóc này đang làm gì vậy?”  

 

Lão tổ Huyền Đô: “Đây chính là điểm thông minh của Huyền Bình, nó mới đến đây, không thể tuỳ tiện đi tới mọi nơi được, mà phải kết giao với một người bản địa để thăm dò tình hình trước đã”.  

 

Phiêu Miểu Đạo Quân: “Đúng thế, mối nguy hiểm trên tinh cầu này không chỉ là Trương Ngọc Hoàng, mà còn có các sinh lịnh lưu vong mạnh mẽ ở đây. Huyền Bình muốn sống thì phải hiểu về nơi này”.  

 

Nguyên Hạc: “Sư huynh rất giỏi, anh ấy đã lấy được sự tin tưởng của nữ quái vật kia”.  

 

Lão tổ Huyền Đô cười nói: “Chắc Huyền Bình cũng có tính toán riêng, chúng ta cứ xem tiếp đi”.  

 

Ngô Bình lấy một ít gạo tiên ra cho gà ăn, thấy thế, Văn trợn tròn mắt: “Cho gà ăn gạo này thì phí quá”.  

 

Ngô Bình: “Không sao, tôi còn nhiều lắm, tha hồ mà ăn”.  

 

Khác với các sinh linh lưu vong ở đây, Ngô Bình có rất nhiều lương thực.  

 

Văn: “Khi cậu sống lâu ở một nơi thì dù có nhiều tích luỹ đến mấy thì cũng có ngày hết”.  

 

Ngô Bình: “Không, tôi sẽ nhanh chóng rời khỏi đây thôi”.  

 

“Rời khỏi đây?”, Văn cười lạnh: “Tôi chưa nghe thấy có ai đến đây rồi mà sống sót rời đi cả”.  

 

Ngô Bình chỉ cười chứ không giải thích.  

 

Cộc cộc.  

 

Đột nhiên có sinh linh gõ cửa, âm thanh rất lớn, tỏ rõ vẻ vô lễ.