Thất Giới Hậu Truyện

Chương 690: Cửu Ảo Điệp Ảnh – phần 1




Giận dữ trừng Thiên Lân, Thiên Tàm lão tổ cất tiếng hỏi:

- Pháp quyết này của ngươi là gì vậy?

Thiên Lân vẻ mặt hơi tái nhợt, nhưng nhanh chóng hồng tươi trở lại, lạnh lùng đáp:

- Đây chính là Liệt Vân quyết trong Đạo gia Thái Huyền Liệt Thiên kiếm quyết.

Thiên Tàm lão tổ bán tín bán nghi hừ giọng nói:

- Đạo gia kiếm quyết từ đâu mà ngươi học được? Nghe nói ngươi chưa từng bước ra khỏi Băng Nguyên, làm sao có thể học được đạo của Phật Đạo trung thổ.

Thiên Lân đáp:

- Đạo pháp vô cùng, truyền khắp trời đất, chuyện này có gì mà kỳ lạ.

Thiên Tàm lão tổ quát lên:

- Chớ có đắc ý, chỉ bằng Đạo gia pháp quyết, lão tổ ta còn chưa coi ra gì.

Thiên Lân hừ lạnh đáp:

- Phải vậy chăng? Thế thì ngươi ngại gì mà không thử qua?

Còn đang nói, Thiên Lân bay thẳng đến, thần kiếm trong tay rút ra khỏi vỏ, hình bóng phân thành chín, khi đến gần Thiên Tàm lão tổ thì chín bóng hình dần dần lóe sáng, xem ra có phần huyền bí.

Để ý đến chiêu thức của Thiên Lân, Thiên Tàm lão tổ nhanh chóng né tránh, thân thể gào thét chuyển động trong một khu vực chung quanh không lớn lắm, chớp mắt đã chuyển đổi phương vị đến vài trăm lần để chống lại công kích của Thiên Lân. Nhưng, về phương diện thân pháp, thành tựu của Thiên Lân quả thật kinh người, hắn lại có được sức mạnh Linh Phách, có thể lập tức nắm bắt được phương vị của địch nhân, khiến kẻ địch không cách nào chạy thoát. Đồng thời, kiếm quyết của Thiên Lân cũng rất có lai lịch, chính là pháp quyết và kiếm quyết năm phái Lục Vân năm xưa dùng để dương danh thiên hạ, hiện nay đổi lại Thiên Lân sử dụng, uy lực không ngờ cũng chẳng kém một chút nào.

Ánh nhạt lóe lên, bóng người lướt qua. Hai người đuổi bắt nhanh chóng, chớp mắt đã dừng lại, quay lưng vào nhau. Thiên Tàm lão tổ mặt đầy hận thù, nghiến răng nghiến lợi hỏi lại:

- Đây không phải là Thái Huyền Liệt Thiên kiếm quyết.

Thiên Lân hờ hững đáp:

- Đây chính là Phật gia Tâm Kiếm Vô Ngân.

Thiên Tàm lão tổ thân thể chấn động, ngực trào máu tươi, kinh hãi giận dữ nói:

- Phật gia kiếm quyết? Ngươi thật ra còn biết được bao nhiêu kiếm quyết?

Thiên Lân thản nhiên xoay người lại, nhìn bóng dáng run rẩy của Thiên Tàm lão tổ, cười khẽ đáp:

- Không nhiều, chỉ có kiếm quyết của Phật Đạo Nho ba phái mà thôi.

Thiên Tàm lão tổ chầm chậm xoay mình lại, vẻ mặt sát khí ép người, hận thù nói:

- Kiếm quyết rất sắc bén, đáng tiếc, đối với ta thì căn bản lại không đủ sức để uy hiếp. Bây giờ ta cho ngươi biết, giết người là nhờ vào thực lực, không phải nhờ vào thông minh nhỏ nhoi.

Dứt lời, thân thể Thiên Lân chấn động, không gian chung quanh đột nhiên đóng băng trở lại, phong kín khu vực hoạt động của Thiên Lân. Thiên Tàm lão tổ chầm chậm tiến lên, ánh mắt nhìn chằm chằm vào hai mắt của Thiên Lân, hai tay từ từ đưa thẳng ra phía trước, xem ra hất sức cố gắng. Trong yên lặng, thân thể Thiên Lân chịu đựng sức mạnh như vạn quân, luồng sức mạnh này quả thật đáng sợ âm thầm đủ để hủy diệt cả một ngọn núi huống gì chỉ là một thân thể huyết nhục của con người? Để giết chết Thiên Lân, Thiên Tàm lão tổ bỏ đi tỉ thí chiêu thức mà chuyển thành tỉ thí sức mạnh.

Đối mặt với tình hình này, Thiên Lân chọn lựa phòng ngự, thi triển Thái Hư pháp quyết, toàn thân hiện ra ánh sáng ngũ sắc. Thái Hư pháp quyết chính là bộ pháp quyết thần bí mà năm xưa, khi Lục Vân và Ngọc Vô Song rơi vào trong vực sâu thần bí, đã nhờ vào sức mạnh của Càn Khôn Ngọc Bích mà thu được trong chốn tuyệt địa âm dương. Năm đó, Lục Vân đã từng đại khái tìm ra, Thái Hư pháp quyết tuy không được như Thiên Địa Vô Cực của Lục Vân, nhưng cũng không hề thua kém nhiều lắm, chính là kỳ học thế gian hiếm có. Vì thế, Ngọc Vô Song vẫn chưa hề muốn truyền thụ cho Thiên Lân, mãi đến trước khi chia tay một ngày, bà mới mang bộ pháp quyết thần bí nhất này truyền lại cho Thiên Lân. Thái Hư pháp quyết không giống Hư Vô Không Ngân. Cái sau thích hợp để phòng ngự, không có sức mạnh công kích, còn Thái Hư pháp quyết lại kiêm đủ công phòng, huyền diệu vô cùng. Lúc này đây, Thiên Lân chính là đang sử dụng sức mạnh hư vô trong Thái Hư pháp quyết, thân thể dần dần biến mất, không những thoát khỏi sức trói buộc của Thiên Tàm lão tổ, còn dễ dàng thoát khỏi khu vực này, vô cùng thần bí xuất hiện ở trên đầu của Thiên Tàm lão tổ. Thấy Thiên Lân biến mất, Thiên Tàm lão tổ kinh hãi giận dữ vô cùng, thân thể lóe lên đi liền, chỉ chốc lạt đã xuất hiện cách đó cả trăm trượng, kéo giãn khoảng cách với Thiên Lân.

Thấy được động tĩnh của Thiên Tàm lão tổ, Thiên Lân không lúc nào ngơi nghỉ phân tích tình trạng vận hành chân nguyên trong cơ thể địch nhân, phát hiện Thiên Tàm lão tổ hiện nay còn ẩn giấy hơn nửa phần thực lực, hoàn toàn còn chưa phát huy uy lực thật sự vốn có. Để ép cho Thiên Tàm lão tổ phải xuất kích toàn lực, Thiên Lân nghĩ ra một phép ứng phó, lập tức không dùng Thái Hư pháp quyết nữa, chuyển thành Nho gia Hạo Nhiên Thiên Cương phối hợp với Thiên Cương kiếm quyết, triển khai công kích chính diện với thanh thế thật to lớn. Như vậy, ngọn lửa đỏ rực phân bố khắp cả bầu trời, những bông tuyết như lông ngỗng gặp phải lửa đỏ đốt chảy ra, hình thành một lượng lớn hơi ẩm tạo thành một đám mây đen ngòm giữa không trung. Đối mặt với công kích chính diện của Thiên Lân, Thiên Tàm lão tổ tỏ ra có phần tùy tiện, nhấc tay nhấc chân là khí lạnh tỏa ra chung quanh, Thiên Tàm ti bền bỉ tràn ngập hỗn loạn trong đó, hết lần này đến lần khác ép cho Thiên Lân phải thu kiếm phòng thủ.

Thời gian trôi qua trong giao chiến. Giao tranh kịch liệt cùng với việc chuyển biến chiêu thức càng lúc càng khiến cho người ta phải kinh hãi vô cùng.

Đột nhiên, một âm thanh to lớn vang lên, bóng người chia ra. Thiên Lân và Thiên Tàm lão tổ giằng co rất lâu lại dừng công kích.

- Tiểu tử, ngươi thấy chơi rất vui phải không?

Như phát hiện được gì đó, Thiên Tàm lão tổ nói thẳng.

Thiên Lân cười đáp:

- Ta sau khi sống lại rồi, chân tay không lanh lợi lắm, vì thế muốn tìm một người để hoạt động cho giãn gân giãn cốt, vừa hay ngươi lại thích hợp.

Thiên Tàm lão tổ khép hờ mắt, âm lạnh nói:

- Ngươi chính là đi tìm cái chết đây…

Ánh trắng lóe lên, kình khí ép người, chưởng lực đáng sợ âm thầm ập đến xuất hiện trên đỉnh đầu của Thiên Lân.

Một chiêu tấn công đánh ra, Thiên Tàm lão tổ lập tức tổ chức đợt công kích thứ hai, tay trái vẽ nên một vòng tròn giữa hư không, năm ngón tay bắn ra tơ tằm trắng bạc, tạo thành một tấm võng tơ, chụp thẳng xuống phía sau lưng của Thiên Lân.

Bật cười kỳ lạ, Thiên Lân không né không tránh, lòng bàn tay phải có lửa đỏ phun ra, thẳng thắn đón lấy một chiêu của Thiên Tàm lão tổ. Đồng thời, Tàn Tình kiếm trong tay trái của Thiên Lân thuận thế quét ngang, vỏ kiếm lóe lên ánh trắng, khí băng lạnh như đao bén phá không ập đến vừa hay đón lấy lưới tơ của Thiên Tàm lão tổ.

Một âm thanh to lớn vang lên, hoa lửa tung tóe. Thiên Lân và Thiên Tàm lão tổ đỡ thẳng một chưởng, kết quả không ngờ lại cân tài cân sức. Tình trạng như vậy khiến người ta phải kinh hãi, không những Hắc Ma, U Ảo Vũ Tiên cảm thấy bất ngờ mà ngay cả Tân Nguyệt, Dao Quang cũng có phần khiếp hãi.

- Được, đỡ tiếp một chưởng của ta nữa.

Tung mình bay lên, Thiên Tàm lão tổ hệt như một quả cầu tuyết chuyển động theo một đường lối quỷ bí vô cùng, xuất hiện ngay trước mặt Thiên Lân, phất tay đánh ra một chiêu.

Thiên Lân vẻ mặt âm lạnh, quát lên:

- Đỡ thì đỡ, lẽ nào ta còn sợ ngươi đây?

Bàn tay đen ngòm lóe sáng ánh điện đánh ra, tạo thành thế đối lập rõ ràng với bàn tay trắng bạc như ngọc của Thiên Tàm lão tổ. Chớp mắt, hai luồng chưởng lực gặp nhau, sức mạnh hội tụ, hai luồng sức mạnh có thuộc tính khác nhau bài xích lẫn nhau, lập tức kích hóa khuếch tán, hình thành nên vụ nổ.

Ùng oàng oàng … Tiếng sấm rung trời, Thiên Tàm lão tổ lắc lư bị hất bắn lùi ra sau, khóe miệng máu tươi ứa ra, khuôn mặt tái nhợt với đôi mắt cừu hận cơ hồ muốn tóe lửa. Bên này, Thiên Lân thông minh hơn, sau khi đánh ra một chưởng lập tức thi triển Thái Hư pháp quyết, hữu hiệu hóa giải sức mạnh xung kích do vụ nổ tạo ra, chỉ phải chịu đựng một phần phản lực nho nhỏ.

Bật cười âm hiểm, Thiên Lân thế không tha người, có lòng muốn chọc giận Thiên Tàm lão tổ, vì thế lợi dụng thuật Không Gian Khiêu Dược, chớp mắt đã xuất hiện ngay sau lưng Thiên Tàm lão tổ, đánh ra một chưởng vào lưng của lão.