Thiên Tài Tiên Đạo

Chương 1238: Nói xin lỗi nên là ta




- Bắt đầu chém giết rồi!

- Đại chiến bùng nổ!

Thanh âm của hai người chủ trì đột nhiên cao vút.

Giờ khắc này, rất nhiều người dự thi ở bậc thứ 22 đồng loạt ra tay.

Người dự thi cùng là bậc thứ 22, thực lực giữa lẫn nhau chênh lệch lại phi thường lớn!

Người thực lực mạnh đánh chết người thực lực yếu chỉ cần thời gian mấy giây.

Mà ngay từ đầu, những người mạnh kia đều đã chọn sẵn mục tiêu, sau khi chém giết bắt đầu bọn họ liền trực tiếp xông tới mục tiêu của mình!

Đây trên cơ bản chính là một trận giết hại của người mạnh đối với người yếu!

Đương nhiên, cũng có một số người phán đoán sai thực lực của đối thủ. Một khi phán đoán sai lầm sẽ rơi vào khổ chiến, thậm chí có khả năng đá vào tấm thép, bị giết ngược lại.

Nhãn lực chuẩn xác hay không cũng thành tiêu chuẩn trọng yếu của rất nhiều người dự thi có thể thoải mái thông qua bậc thứ 22 hay không.

Người nhãn lực kém, không trách được người khác.

Đương nhiên, luôn có một số không may. Thực lực của mình vốn đã rất mạnh, lại bị người càng mạnh tiện tay giết. Loại người này cũng chỉ có thể trách bộ dạng của mình không tốt.

Trong nháy mắt chém giết bắt đầu, chúng võ giả trên khán đài, tâm tình đều trở nên hưng phấn đến cực điểm.

Có đồng môn đệ tử đang tranh tài trên Phong Thần Đài càng không cần phải nói, đó tuyệt đối là liều mạng hò hét.

Người không có đồng môn đệ tử ở trên đài, hoặc là đồng môn đệ tử đã bị đào thải, bọn họ cũng hò hét. Cổ vũ cho những võ giả tới từ cùng đại thế giới với bọn họ.

Tóm lại, ở hiện trường mấy tỉ người này, nhìn thấy mấy chục vạn thiên tài cạnh tranh, ai cũng đều sẽ bị bầu không khí lây lan mà trở nên điên cuồng!

Con đường tu võ của võ giả, các loại nguy hiểm, báo thù, các loại tu luyện buồn tẻ mà cường độ cao. Vào sinh ra tử, ngươi lừa ta gạt. Mỗi người đều sinh hoạt dưới áp lực thật lớn, bọn họ cần giải phóng!

- Long Nhất sư huynh, cố lên!

Bốn đại gia tộc Thần thú, từ Lâm Minh ra cũng chỉ có Long Nhất đúng lúc trèo lên bậc thứ 22, trở thành một trong bốn, năm nghìn võ giả ở bậc thứ 22.

100 đại thế giới, xếp hạng bốn, năm nghìn. Thành tích này đã là rất mạnh mẽ!

- Lâm sư huynh bị nhằm vào rồi!

- Lâm sư huynh cẩn thận!

Bên phía Phượng tộc thượng cổ, toàn bộ lực chú ý đều đặt ở trên người Lâm Minh. Lúc này ở bậc thứ 22 Phong Thần Đài, một võ giả như cây sậy, tay cầm trường côn đi hướng Lâm Minh. Bậc thứ 22 nhưng là người nào đều có, rất có khả năng gặp phải một ít thiên tài hùng mạnh!

Tần Hạnh Hiên đôi tay trong nháy mắt nắm chặt. Mục Thiên Vũ cầm tay Tần Hạnh Hiên, cũng có thể cảm giác được sự khẩn trương của Tần Hạnh Hiên. Đây chính là chiến đấu ở thế giới thật, làm không tốt sẽ trọng thương.

Năng lượng bùng nổ, tiếng kêu thảm, cuồng phong, thanh âm như sấm rền, sóng xung kích cuồng mãnh tàn phá bừa bãi chung quanh. Mà võ giả cây sậy, cùng lúc toàn lực cảnh giác bốn phía, trường côn của hắn chỉ hướng mi tâm của Lâm Minh!

- Tiểu tử, xin lỗi, tầng này chính là giết hại của cao thủ đối với người yếu, người yếu số đã định chỉ có thể là đá kê chân. Quy tắc như thế, ta sẽ xuống tay nhẹ một chút. Rơi vào trong tay ta, xem như ngươi gặp may, ít nhất sẽ không trọng thương ảnh hưởng đến trận đấu tiếp.

Võ giả cây sậy cười hắc hắc, run trường côn trong tay, khí cơ tỏa ra hoàn toàn tập trung Lâm Minh. Khoảnh khắc đó, hắn ta giống như là con nhện giăng lưới bắt côn trùng.

Lâm Minh cười nói:

- Nói xin lỗi nên là ta. Tuy nhiên rơi vào trong tay ta, ngươi cũng là may mắn. Ta xuống tay rất có chừng mực, ngươi yên tâm.

- Tiểu tử, ngươi muốn chết!

Võ giả cây sậy trừng mắt, một tiểu tử Thần Hải sơ kỳ rồi lại vênh váo với mình như vậy!

- Ta đổi ý rồi, trận chiến này ta sẽ cho ngươi gãy mấy cái xương!

Võ giả cây sậy hét lớn một tiếng, trường côn trong tay đón đầu đập hướng Lâm Minh.

Tốc độ hắn rất nhanh, một côn đập ra ẩn chứa sự dày nặng của pháp tắc Đất.

Dường như một côn này của hắn giống như một ngọn núi lớn sụp xuống, chẳng những uy lực kh ủng bố hơn nữa căn bản khiến người tránh không có đường tránh!

Người có thể lên bậc thứ 22 đều là nhân vật xếp hạng top 50 đại thế giới, dùng con cưng của trời để hình dung cũng không đủ. Chiêu thức của bọn họ tự nhiên sẽ không bình thường!

Võ giả cây sậy cho dù là tự nhận ăn chắc Lâm Minh, nhưng vừa ra tay vẫn là toàn lực ứng phó. Ở bậc thứ 22, không có ai là người yếu chân chính, chỉ là tương đối yếu một chút thôi, khinh địch sẽ chết rất thảm.

Đồng tử của Lâm Minh ánh ngược mỗi một động tác của võ giả cây sậy rõ rành rành.

- Pháp tắc Đất, ý cảnh tầng bốn, hơn nữa đã đem ý cảnh bốn tầng đầu dung hợp hoàn mỹ. Tương đương cảnh giới trước khi ta lĩnh ngộ ý cảnh Lôi Hỏa tầng thứ năm!

Lâm Minh liếc mắt một cái nhìn thấu trình độ thực lực của võ giả cây sậy:

- Lần này ta đối mặt người dự thi mà không phải tinh thần thể, sẽ không bị động tay chân nữa chứ.

Lâm Minh không chút hoang mang, Phượng Huyết Thương trong tay quét ngang mà ra. Hắn chỉ dùng pháp tắc hệ Hỏa, đồng dạng đem ý cảnh bốn tầng đầu dung hợp – Thanh Liên Hỏa Vũ!

Vù Vù Vù!!!

Lửa thiêu đốt, theo một thương của Lâm Minh đâm ra, từng đóa sen xanh nở rộ.

Tốc độ xuất thương của Lâm Minh cực nhanh, chân nguyên màu vàng đất do võ giả cây sậy phát ra bị thiêu đốt. Hắn chỉ cảm thấy hoa mắt, ngọn lửa màu xanh liền đốt tới trước mặt.

- Cái gì!?

Võ giả cây sậy trong lòng kinh hãi.

Hắn lập tức ý thức được, cái tên trước mắt này mạnh mẽ hơn mình tưởng rất nhiều!

- Có lầm hay không! Tùy tiện tìm một võ giả Thần Hải sơ kỳ đều mạnh như vậy, lực công kích không ngờ so với ta chỉ hơn chứ không kém!

Võ giả cây sậy lùi nhanh ra ngoài, cùng lúc đó một tầng hộ thuẫn màu vàng đất thật dày xuất hiện ở trước mắt.

Hộ thuẫn Đất!

Pháp tắc hệ Thổ, công kích là hạng yếu, mà phòng ngự càng xuất sắc.

Võ giả cây sậy đối với Hộ thuẫn Đất của mình rất có lòng tin!

- Xui xẻo! Gặp phải cao thủ pháp tắc hệ Hỏa, nhìn nhầm rồi! Ta chỉ có thể phòng thủ phản kích, chiến thuật vu hồi, sau khi đỡ được mấy đợt công kích mãnh liệt đầu của hắn, xem chuẩn cơ hội một đòn đánh bại hắn, tận lực tiết kiệm thể lực. Nếu không đến bậc thứ 24, 25 ta liền nguy hiểm!

Võ giả cây sậy tâm niệm xoay chuyển nhanh chóng, là võ giả pháp tắc hệ Thổ, phòng thủ phản kích là lĩnh vực hắn am hiểu nhất.

Nhưng mà ngay khi ngọn lửa màu xanh đốt đến Hộ thuẫn Đất của võ giả cây sậy, cảnh tượng khiến hắn không thể tin đã xảy ra.

Chân nguyên hệ Hỏa kia không chỗ nào không vào, hơn nữa có một tia thuộc tính sinh sôi không ngừng, đang rất nhanh thiêu đốt làm tan rã Hộ thuẫn Đất của võ giả cây sậy!

Dựa theo tốc độ này, chỉ cần không quá thời gian mấy giây, Hộ thuẫn Đất của hắn sẽ bị đốt xuyên!

- Làm sao có thể? Hắn rõ ràng cũng là pháp tắc hệ Hỏa ý cảnh bốn tầng mà thôi, không ngờ có thể đốt xuyên hộ thuẫn của ta?

Võ giả cây sậy căn bản là không kịp nghĩ kỹ, hắn đang muốn biến chiêu. Mà lúc này Lâm Minh đột nhiên bước ra một bước, xuất hiện ở trước mắt võ giả cây sậy.

Bát Môn Độn Giáp, bốn môn cùng mở!

Sức mạnh mấy triệu cân bộc phát ra, một thương của Lâm Minh đập lên hộ thuẫn màu vàng đất.

Rắc!

Giống như búa tạ triệu cân đập lên chuông đồng, tiếng nổ kh ủng bố phát ra, Hộ thuẫn Đất của võ giả cây sậy xuất hiện những vết rạn!

- Nứt... Nứt rồi?

Võ giả cây sậy vốn tưởng rằng hộ thuẫn của mình ít nhất còn có thể chống đỡ thời gian mấy giây, cho hắn lâm thời biến chiêu. Nhưng hộ thuẫn vào lúc này hoàn toàn vỡ nát.

Phượng Huyết Thương của Lâm Minh thuận thế đập tới trước mặt võ giả cây sậy.

Võ giả cây sậy sợ tới mức hồn vía lên mây, hắn đang muốn từ trong Tu Di Giới lấy ra một món pháp bảo thuẫn lại đã không còn kịp.

Phượng Huyết Thương vụt mạnh lên chân nguyên hộ thể của võ giả cây sậy.

Công kích mà ngay cả Hộ thuẫn Đất đều không thể ngăn cản, chân nguyên hộ thể lại có tác dụng gì.

Theo một tiếng “Bùm” vang lên, võ giả cây sậy hừ thảm một tiếng, “Òa” một cái phun ra một ngụm máu tươi, thân thể bay ngược ra ngoài.

Mà tay phải của hắn vừa mới từ trong Tu Di Giới lấy ra một tấm thuẫn màu vàng. Tấm thuẫn này cao nửa người, vàng chói lọi, không ngờ còn lại cấp Linh khí hạ phẩm. Nhưng là đã không kịp sử dụng nữa.

Công kích của Lâm Minh quá nhanh quá mạnh, thế như chẻ tre, khiến hắn ta không kịp phòng ngự. Khi lấy thuẫn ra, người đã bay ra ngoài rồi!

- Mẹ nó... Cũng quá mạnh chứ hả...

Võ giả cây sậy há há miệng, phun ra một ngụm bọt máu, mà đúng lúc này một luồng năng lượng màu tím bao bọc hắn.

Một mặt trị liệu thương thế của hắn, một mặt đưa hắn xuống bậc thứ 21.

Điều này nghĩa là, hắn còn phải lại trèo lên bậc thứ 22 một lần. Trèo thêm một lần tự nhiên sẽ tiêu hao thể lực.

- Lâm sư huynh thắng!

- Lợi hại như vậy, thắng thật thoải mái!

Nhìn thấy Lâm Minh dễ dàng giành thắng lợi như vậy, đệ tử của Phượng tộc thượng cổ đều có chút ngây người. Nguyên bản bọn họ cho rằng, Lâm Minh cho dù thắng cũng phải đánh một hồi lâu.

- Quá tốt rồi! Cuối cùng xem như không gặp phải đám bi3n thái kia. Ha ha, cây sậy kia vừa nhìn chính là bộ dạng yếu không ra gió, làm sao có thể so được với Lâm sư huynh.

- Lâm sư huynh thật lợi hại!

Các đệ tử của Phượng tộc thượng cổ đều mừng rỡ trong lòng, bọn họ tự nhiên sẽ không cho rằng người trong nhà yếu hơn so với người khác. Ai cũng sẽ không dập khí thế nhà mình, tôn uy phong người khác. Cho dù là trong lòng nghĩ như vậy cũng sẽ không nói ra.

- Người gầy, chết tiệt!

Ở bên cạnh Lâm Minh cách không xa, mấy tên lúc trước cùng võ giả cây sậy vây Lâm Minh, trợn mắt nhìn hắn, hiển nhiên bọn họ là đồng bạn.

Một người trong đó rồi lại cũng kết thúc chiến đấu. Có thể kết thúc chiến đấu sớm như vậy tự nhiên cũng không phải người yếu.

Hắn nhìn chằm chằm Lâm Minh, trong mắt hiện lên một vẻ kiêng kỵ.

Lâm Minh phớt lờ, muốn chiến đấu hắn tiếp, tuy nhiên nghĩ đến đối phương cũng không có lá gan này.

Người kia cuối cùng cũng không ném lại lời độc, ngược lại xông về phía bậc thứ 23.

Lúc này ở bậc thứ 22 còn có rất nhiều người đang chiến đấu kịch liệt. Chiến đấu đều là một chọi một, người khác không thể nhúng tay.

Rất nhiều người thực lực chênh lệch không lớn, như vậy chiến đấu liền vất vả. Cho dù thắng cũng phải tiêu hao lượng lớn thể lực, còn cần ở bậc thứ 22 nghỉ ngơi một phen.

Kỳ thật tranh tài Phong Thần Đài cũng không cấm sử dụng đan dược khôi phục, nhưng là dược lực ẩn chứa trong đan dược khôi phục luôn cùng dao động chân nguyên của bản thân võ giả không quá ăn khớp. Dùng ba bốn viên còn được, dùng nhiều chân nguyên sẽ không thuần, làm cho sức chiến đấu bị ảnh hưởng.

Không ít người giống như Lâm Minh, sớm đã kết thúc chiến đấu. Bọn họ nhao nhao nhảy lên vách đá, trèo lên bậc thứ 23. Càng lên cao, đối thủ lại càng mạnh.

Lâm Minh cũng thả người nhảy vọt, thân thể giống như một con chim, vọt một cái cao mấy chục trượng.

Bậc thứ 23, uy áp lại tăng cường, tuy nhiên những người sớm đã thắng lợi đều là cao thủ trong cao thủ. Đối mặt với uy áp như vậy, tốc độ trèo lên của bọn họ vẫn là rất nhanh.