Thiên Vu

Chương 378: Ai mạnh hơn?




Nghịch Lang Gia, Tịch Nhược Trần còn không đỡ nổi một đấm của người ta thì làm sao đánh? Ngươi lấy cái gì để đánh với ngươi ta?

Huyết mạch? Ấn ký? Bảo khí thiên nhiên? Bàn thạch linh hải? Vô thượng linh nguyên?

Những tồn tại cực kỳ chói lọi giờ là trò cười trước thanh niên áo lam.

Nếu trong sân còn ai có tư cách chiến đấu với Trần Lạc thì chỉ mỗi mình Gia Cát Thiên Biên rồng trong cõi người. Mọi người đều nhận ra điều này, tất cả cặp mắt tập trung vào Gia Cát Thiên Biên.

Đây là một mỹ nam mặc bảo y ngôi sao, tóc cột ngọc quan tím khảm ngọc, chân mày như đao, mặt như tranh, làn da trắng sữa. Đầu mày dâng lên tử khí, mắt lóe tia sáng kỳ lạ. Nam nhân chỉ đứng đó, bất cứ ai đều cảm nhận được hơi thở vương giả toát ra tự nhiên từ người gã.

Gia Cát Thiên Biên rồng trong cõi người, gã tu hành đại viên mãn thứ nhất từ vạn năm kim cổ trong vu sư trung cấp.

Huyết mạch Thanh Long, linh nguyên song thuộc tính bàn thạch biến dị chí tôn, vô thượng Thủy Vân linh nguyên, mười tử vi đế vương luân. Vạn năm kim cổ có lẽ Gia Cát Thiên Biên không phải vu sư trung cấp lợi hại nhất nhưng là vu sư trung cấp đại viên mãn có thành tựu nhiều nhất.

Từ khi bắt đầu thí luyện mạo hiểm Gia Cát Thiên Biên rồng trong cõi người chỉ đứng đó, biểu tình chưa từng thay đổi quá mãnh liệt. Dù Trần Lạc bày ra hai linh nguyên, thiên nhiên chư pháp vạn diệu thì Gia Cát Thiên Biên chỉ nhướng mày.

- Để ta nếm thử thiên nhiên chư pháp chư diệu của ngươi.

Giọng Gia Cát Thiên Biên bình thản như nước, hư vô, như tiếng vọng từ phương xa. Thanh âm nhẹ nhàng là thế lại khiến người cực kỳ kích động. Rốt cuộc Gia Cát Thiên Biên chịu ra tay? Giữa Gia Cát Thiên Biên và Trần Lạc ai mạnh ai yếu? Thật khiến người mong chờ.

Gia Cát Thiên Biên hành động, bước ra một bước, người phát ra ánh sáng, súc địa thành thốn. Gia Cát Thiên Biên đã bước lên lôi đài, tung một cú đấm ẩn chứa lực lượng song thuộc tính bàn thạch biến dị chí tôn, vô thượng Thủy Vân linh nguyên, mười tử vi đế vương luân, thiên nhiên vạn pháp chi lực. Cùng lúc đó, Trần Lạc cũng tung cú đấm, Thái Âm linh nguyên, Đại Nhật linh nguyên, thiên nhiên chư pháp chư diệu.

Gia Cát Thiên Biên, Trần Lạc tự đánh ra cú đấm, khi chạm vào nhau không có thanh thế to lớn như đã tưởng, thậm chí không có dao động khuếch tán. Điều này khiến người kinh thán hai người khống chế linh lực đến trình độ xuất thần nhập hóa, ngưng tụ toàn bộ linh lực vào cú đấm không lãng phí chút nào.

Có vẻ Gia Cát Thiên Biên, Trần Lạc không làm gì được nhau.

Có người hét lên Trần Lạc cường đại, có người gào Gia Cát Thiên Biên quá giỏi. Vì hai người hung hãn như nhau. Tuy Gia Cát Thiên Biên không lĩnh ngộ Vạn Diệu chi môn nhưng gã có linh hải siêu biến thái là đại bàn thạch biến dị chí tôn, gã có mười tử vi đế vương luân, trong đó ẩn chứa linh lực không thể tưởng tượng.

Bùm bùm bùm!

Gia Cát Thiên Biên, Trần Lạc đánh ra ba cú đấm nhưng ngang tài ngang sức.

Lãnh Cốc thấy vậy hỏi:

- Gia Cát Thiên Biên thật tình, biết Trần Lạc rất biến thái tại sao không bộc lộ chân thân huyết mạch ngay?

- Đánh nhau đâu có đơn giản như ngươi nói? Khi nào xuất chiêu gì, thi triển linh quyết gì, dùng lực lượng gì, bao nhiêu linh lực, vân vân và vân vân đều rất quan trọng.

Vương tử điện hạ nói:

- Đến cảnh giới như hai người đó nếu bộc lộ thực lực của mình trong khi không nắm rõ đối phương thì chỉ có đường chết.

- Đối diện Trần Lạc quái dị bí ẩn, cực kỳ biến thái, ngộ tính siêu cao, nếu ngay từ đầu Gia Cát Thiên Biên ra sát chiêu sợ là không lâu sau sẽ nghĩ cách diệt Gia Cát Thiên Biên. Có lẽ Gia Cát Thiên Biên biết rõ điều này nên mới cẩn thận đánh.

Ngạo Phong phân tích:

- Tương tự, Gia Cát Thiên Biên siêu cường đại, Trần Lạc không nắm rõ đối phương nên chỉ có thể đánh từ từ.

Ngạo Phong rất hiểu về đánh nhau, nói:

- Hai người lấy quyền đối quyền một là thăm dò đối phương sâu cạn, hai là thừa dịp này suy nghĩ cách công phá đối thủ. Với ngộ tính của Gia Cát Thiên Biên, Trần Lạc, ta dám chắc khoảng mười chiêu là hai người đó sẽ tìm ra cách hạ bệ đối phương.

Như Ngạo Phong đã nói, sau khi Trần Lạc, Gia Cát Thiên Biên đánh ba cú đấm thì cùng dốc sức, người phát ra ánh sáng rực rỡ. Trần Lạc, Gia Cát Thiên Biên tung cú đấm thứ bốn. Bùm một tiếng, hai người bị chấn lùi một bước.

Cú đấm thứ năm, Trần Lạc và Gia Cát Thiên Biên bị chấn lùi một bước.

Bùm bùm bùm!

Gia Cát Thiên Biên, Trần Lạc với khí thế sét đánh không kịp bưng tai đánh cú đấm thứ sáu, bảy, mãi đến cú đấm thứ chín hai người thụt lùi bảy, tám bước.

Trong phút chốc nét mặt Gia Cát Thiên Biên sa sầm, đôi mắt lóe tia tức giận, tử khí tên chân mày bốc cháy. Gia Cát Thiên Biên giơ cao hai tay, trong đấu trường thí luyện tràn ngập ánh sáng tím vô tận. Từ khi nào quanh người Gia Cát Thiên Biên xuất hiện chsin ngôi sao lấp lánh, phun ra chân ngôn vương giả.

- Tham lang, cự môn, lộc tồn, văn khúc, liêm trinh, vũ khúc, phá quân, thất tinh tụ thủ, bắc cực mà thành, thất sát là thủ hộ, nhân giả là phụ trợ, ta là tử vi đế vương.

Đồn rằng sau khi mở mười linh luân linh hải là sẽ mở cánh cửa tử vi đế vương lấy được lực lượng vô thượng.

Tin đồn chỉ là lời đồn, chưa ai từng thấy. Giờ phút này, bọn họ nhìn Gia Cát Thiên Biên, không lẽ gã đã mở ra bí mật tử vi đế vương? Đúng, chắc chắn là vậy, thất tinh cự thú, bắc đẩu mà thành, thất sát thủ hộ, nhân giả phụ trợ quanh người Gia Cát Thiên Biên chính là cánh cửa tử vi đế vương.

Cường!

Thật là quá cường đại!

Không ai ngờ Gia Cát Thiên Biên sẽ mở cánh cửa tử vi đế vương.

- Trần Lạc, hôm nay ta muốn dùng lực lượng tưẻ vi vô thượng phá thái dương thái âm thiên nhiên chư pháp chư diệu của ngươi!

Vù vù vù vù vù!

Bắc đẩuthất tinh lấy Gia Cát Thiên Biên làm trung tâm liên tục nhấp nháy, gã như tử vi đại đế quân lâm, uy nghiêm vương giả làm người ta muốn quỳ lạy.

Trần Lạc có thể ngăn cản lực lượng vô thượng này không?

Không biết, không ai biết.

Khi Gia Cát Thiên Biên thi triển ra lực lượng tử vi vô thượng thì Trần Lạc đứng đối diện gã không chút sợ hãi, còn coi trẻ gã.

Trần Lạc quát to:

- Huênh hoang, tử vi nho nhõ mà cũng xưng là vô thượng? Sao ngươi có thể lay động thiên nhiên chư pháp chư diệu? Hom nay ta muốn nhìn xem ngươi làm sao công phá thiên nhiên của ta!

Trần Lạc dứt lời liền giơ cao hai tay như chắp vào nhau, Thái Âm linh nguyên, Đại Nhật linh nguyên xuất hiện. Vầng mặt trời ở bên rái, mặt trăng ở bên phải, thiên nhiên chư pháp mà diễn mà biến, chư diệu mà diễn mà hóa.

- Pháp tại hạ, diệu tại thượng, huyền pháp là biến, huyền diệu là hóa, chư pháp chư huyền chư diệu, biến hóa quy nhất, tự nhiên chi bản mở cho ta!

Trần Lạc vừa là người vừa không phải con người, bởi vì hắn là tự nhiên. Trần Lạc đứng như gió như sương như mây, như thiên nhiên, hắn là nguồn thiên nhiên, có thể thiên biến vạn hóa, diễn biến vạn vật, diễn hóa hết thảy.

Các đại nhân vật trong lầu các trên không trung bị hình ảnh này rung động.