Trọng Sinh Quy Phục Tổng Tài Lạnh Lùng

Chương 80: 80: Hác Kiến Vũ Gặp Mạc Phong Thần





Sắp tới đại tiệc mừng thọ của bà nội Mạc nên bà cùng Mạc phu nhân đích thân đi mời những vị khách ở xa, thành ra chẳng mấy khi hai người họ ở nhà.

Lợi dụng mấy ngày này, Tô Lạc Lạc kiếm đủ mọi cớ và bắt cô phải làm mọi việc theo ý cô ta, ngay cả đồ ăn thức uống cũng phải là do cô làm thì Tô Lạc Lạc mới chịu ăn.

Thành ra bữa sáng, bữa trưa, bữa tối cô đều quanh quẩn trong bếp, nhưng đâu phải là một món mà là cả chục món khác nhau và Tô Lạc Lạc còn yêu cầu những ngày tiếp theo không được nấu trùng món, cả ngày loay hoay trong bếp khiến Tuệ San mệt nhoài nhưng Tô Lạc Lạc đâu có chịu buông tha, tối nào cô ta cũng bắt Tuệ San bê một thau nước ấm cho cô ta ngâm chân nữa, không chỉ thế Tô Lạc Lạc còn bắt Tuệ San xoa bóp chân cho mình, mấy người làm cũng thấy Tô Lạc Lạc chướng mắt nhưng chẳng ai dám chống đối lại cô ta cả, Tô Lạc Lạc đang có đứa bé làm tấm bia đỡ đạn ai dám động vào cô ta chứ? từ khi ở Mạc Gia, Tô Lạc Lạc như bà hoàng vậy được người hầu kẻ hạ, cô ta cũng đã nghỉ hẳn công việc hiện tại, Tô Lạc Lạc giờ đây đang tập trung để hoàn thành kế hoạch của mình.
-“ Đợi đến đại thọ của bà nội, mình sẽ khiến mọi người tin rằng Mộc Tuệ San làm mình xảy thai, khi đó tất cả mọi người sẽ ghét cô ta và cô ta sẽ phải biến khỏi đây.

Mình sẽ chính thức trở thành Mạc thiếu phu nhân làm chủ của tập đoàn trăm nghìn tỷ… hahaha”
......................
Chỉ sau khi Tô Lạc Lạc ngủ thì Tuệ San mới trở về với bình yên, lúc này đồng hồ cũng đã điểm 12h khuya rồi.

Nhìn vào điện thoại, vẫn chỉ là những tin nhắn hỏi han từ Tiểu Yên, Tuệ San bần thần đi ra phía cửa sổ, cô ngắm nhìn những ngôi sao mà nước mắt vô thức chảy xuống.
-“ Ba mẹ, Vú Trần con nhớ mọi người quá!”
Bên này Mạc Phong Thần cũng chẳng thể ngủ nổi, anh không biết rằng nước đi của mình đúng hay sai, những ngày qua anh như muốn phát điên vậy, Mạc Phong Thần chỉ biết dùng những điếu thuốc hay những ly rượu để tiết chế lại sự nhớ nhung mà anh dành cho Tuệ San.

Không một tin nhắn, không một cuộc gọi, khoảng cách địa lý tuy xa nhưng trái tim họ vẫn luôn hướng về nhau.
-“ Tuệ San! em đã ngủ chưa? anh rất nhớ em…..


anh nhớ em mất rồi…….”
Mạc Phong Thần đăm chiêu nhìn lên bầu trời đêm tĩnh mịch, chợt chuông điện thoại reo lên Mạc Phong Thần lập tức mở máy ra xem, nhưng anh có chút thất vọng khi đó không phải là số máy của cô mà là một số máy lạ lẫm.

-“ Tôi nghe!”
-“ Xin chào Mạc Tổng.”
-“ Cho hỏi anh là???”
-“ Tôi là Hác Kiến Vũ.”
-“ Thì ra là Hác Thiếu.” - Mạc Phong Thần có chút chột dạ pha chút lo sợ khi biết người gọi cho mình là Hác Kiến Vũ.
-“ Thật thứ lỗi khi gọi điện làm phiền anh giờ này.

Nhưng tôi có chuyện cần thương lượng.”
-“ Thương lượng???”
-“ Phải! Tôi muốn hợp tác với Mạc Thị.”
-“ Tại sao Hác thiếu lại muốn hợp tác với chúng tôi.”
-“ Nói đúng hơn là tôi muốn sát nhập Chu Thị với Mạc Thị.”
-“ Tôi nhớ không nhầm thì Hác thiếu là người đầu tiên mua thành công toàn bộ cổ phần của Chu Thị một cách nhanh nhất kia mà.

Bây giờ lại không có hứng thú nữa sao???”
-“ Tôi phải trở về Mỹ, công ty của gia đình có chút vấn đề, tôi cần về đó để giải quyết.”
-“ Thế sao??? lí do gì mà Hác thiếu lại muốn thương lượng với tôi?”
-“ Vì tôi tin rằng Mạc Tổng có thể điều hành tốt Chu Thị, nếu Mạc Tổng đồng ý tôi sẽ trực tiếp gặp anh để bàn kĩ hơn.”
-“ Hác thiếu định trở về Mỹ hẳn sao?”
-“ Phải!”
-“ Vậy còn Tuệ San? cô ấy sẽ đi theo cậu?”
-“ Tại sao Tuệ San lại phải theo tôi?”
-“ Chẳng phải hai người có quan hệ tình cảm sao?”
-“ Phải! nhưng chỉ có mình tôi là có tình cảm với Tuệ San mà thôi!”
-“ Nói như vậy có nghĩa là hai người chỉ là quan hệ bạn bè???”
-“ Đúng! sao Mạc Tổng lại ngạc nhiên đến như vậy?”
-“ Vậy những tấm hình kia thì sao?”
-“ Tôi không hiểu Mạc Tổng nói gì?”
-“ Thôi được rồi, khi nào tôi về nước sẽ trực tiếp đến gặp Hác Thiếu, chúng ta có nhiều chuyện cần nói với nhau.”
-“ Không cần! Mạc Tổng gửi địa chỉ đi.


Tôi sẽ trực tiếp qua chỗ anh.

Có vẻ như những chuyện mà Mạc Tổng nói liên quan đến Tuệ San phải không?”
-“ Được! tôi sẽ gửi địa chỉ và cho người đón Hác Thiếu.”
-“ Hẹn gặp lại.”
Sau khi cúp máy Mạc Phong Thần chợt vui vẻ đến lạ thường, nhưng anh cần phải trực tiếp gặp mặt Hác Kiến Vũ để xác nhận lại mọi thứ.

Ngay trong đêm, Hác Kiến Vũ đã đặt vé máy bay để bay sang Thái Lan.

Vừa xuống sân bay, Bạch Tử Du đã đợi sẵn để đón cậu ta, theo lời Mạc Phong Thần căn dặn Bạch Tử Du trực tiếp lái xe đưa Hác Kiến Vũ đến khách sạn nơi Mạc Phong Thần nghỉ lại.

Sau khi đưa Hác Kiến Vũ lên gặp Mạc Phong Thần, Bạch Tử Du bước ra ngoài với vẻ mặt hoang mang tột độ.

-“ Chẳng lẽ anh họ mình chán gần nữ sắc rồi sao? sợ cảnh hai cô vợ ở nhà tranh đấu nhau mà đi tìm một nam nhân khác ư????”
nghĩ đến đây Bạch Tử Du liền nổi hết da gà da vịt, đang định bước vào thang máy thì Bạch Tử Du va phải một người nào đó.

Cô gái mặt đỏ bừng bừng, ánh mắt lờ đờ nhìn Bạch Tử Du cầu xin.
-“ Cứu ….

xin cứu tôi…”
Nói xong cô gái liền ngất lịm đi, một đám thanh niên khoảng 6 tên cũng bắt đầu xồng xộc xông đến.
-“ Này cậu em! cô bé đó là của bọn anh, phiền cậu em buông tay.”
-“ Tôi không buông đó! các người ỷ đông để ức hiếp một cô gái sao?”

-“ Sao gọi là ức hiếp được, bọn anh đây chỉ muốn giải tỏa stress một chút thôi! hay cậu em có muốn tham gia không? anh chơi xong đến lượt chú em.”
-“ Giơ bẩn, loại mạt hạ như mày mà muốn thương lượng với tao sao?”
-“ Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt hả? mày biết nơi đây là địa bàn của bọn tao không?”
-“ Dĩ nhiên là không!”
-“ Chắc nó định bật đó đại ca.”
-“ Chúng mày xử nó cho tao.”
Đám thanh niên hùng hổ định xông đến đánh Bạch Tử Du nhưng khi Bạch Tử Du rút súng ra thì bọn chúng liền khép nép.

Tên bị chĩa súng còn suýt tè ra quần.

Lúc này đàn em của Bạch Tử Du cũng lần lượt đi đến, bọn họ xếp cả hai hàng dài khiến đám thanh niên kia sợ đến xanh mặt.
-“ Xử mấy tên mạt hạ này đi.”
-“ Dạ vâng thưa Ngài.”
Lúc này đám thanh niên quỳ rạp xuống đất mếu máo cầu xin, tên nào tên nấy mặt xanh như tàu lá chuối, tên cầm đầu thì sợ quá đến nỗi ngất lăn ra đất.

Bạch Tử Du mới chỉ doạ một tý mà mấy tên đó đã sợ đến tè ra quần luôn rồi.

Bạch Tử Du bế cô gái vào phòng khách sạn, anh ta định đợi cô gái đó tỉnh lại nhưng vì buồn ngủ quá nên Bạch Tử Du nằm ngủ cùng cô gái đó luôn.