Vũ Động Càn Khôn

Chương 851: Tiêu diệt Từ Vẫn




Hắc quang ập tới như vũ bão, bao phủ phạm vi hàng trăm trượng quanh Từ Vẫn. Những nơi hắc quang đi qua dường như hư không cũng xuất hiện những vệt đen nhàn nhạt.

Từ Vẫn nhìn công kích đó, trên gương mặt tái nhợt không thể che giấu nổi sự ngưng trọng. Trước đó có lẽ hắn vẫn còn coi thường Lâm Động, nhưng khi Thôn Phệ Tổ Phù xuất hiện thì hắn đã cảm nhận được sự nguy hiểm từ Lâm Động ở mức cao nhất. Hắn biết tuy thực lực giữa hắn và Lâm Động có khoảng cách, nhưng khoảng cách đó có thể lấp đầy bằng Thôn Phệ Tổ Phù, một trong tám đại Thần vật của thiên địa!

Ánh mắt Từ Vẫn tối tăm, thủ ấn biến hóa, một luồng tinh thần lực điên cuồng lan tỏa, nhất thời nhanh như chớp biến thành một cơn bão tinh thần lực hàng trăm trượng.

Tinh thần lực không được cuồng bạo như nguyên lực, nhưng dường như đằng sau sự hiền hòa đó lại mang một sức sát thương có thể hủy hoại linh hồn, một số người nếu bị thương do nguyên lực thì chỉ là thương thế da thịt, nhưng nếu do tinh thần lực gây ra thì sẽ thương tổn đến xương cốt bên trong, thậm chí thần trí cũng bị ảnh hưởng nghiêm trọng.

Cơn bão tinh thần lực bao trùm quanh người Từ Vẫn, khi cơn bảo xoay chuyển, ngay đến không khí cũng có dấu hiệu biến dạng đi.

Xoẹt xoẹt!

Khi cơn bão tinh thần lực hình thành, hắc quang cũng bắn tới ầm ầm vào cơn bão. Nhưng khi hắc quang xuyên vào bên trong thì liền bị cơn bão bẻ gãy tan tành.

- Thôn Phệ Tổ Phù đúng là rất mạnh, nhưng chỉ với khả năng của ngươi thì nó cũng chẳng phát huy được bao nhiêu!

Từ Vẫn cười lạnh.

- Ngươi nghĩ lực thôn phệ dễ bị ngươi bóp nát vậy thật sao?

Thế nhưng Lâm Động chỉ cười một cách quỷ dị.

Nghe thấy thế, Từ Vẫn hơi giật mình, nhất thời hắn nhìn thấy trong cơn bão tinh thần lực của mình không biết từ bao giờ đã xuất hiện một số những tia sáng đen đang không ngừng nuốt chửng tinh thần lực ở xung quanh.

- Đáng chết!

Sắc mặt Từ Vẫn trở nên khó coi, hắn vội vàng dùng tinh thần lực định bài xích số hắc quang kia ra, nhưng rồi hắn nhận ra đám hắc quang đó thậm chí dính chặt vào tinh thần lực của hắn, căn bản không thể loại bỏ!

- Đây chính là sức mạnh của lực thôn phệ sao?

Trán Từ Vẫn bắt đầu lấm tấm mồ hôi, hắn có thể cảm nhận được tinh thần lực của mình đang nhanh chóng tan biến, điều này khiến hắn hốt hoảng. Lâm Động không giao đấu chính diện với hắn, nhưng lực thôn phệ lại như ký sinh trùng bám lấy tinh thần lực và hút dần dần sức mạnh của hắn!

Hắc quang ngày một dày đặc, cảm giác giống như vi khuẩn đang lan tràn xâm thực vậy.

- Khốn kiếp!

Sắc mặt Từ Vẫn tối sầm lại, hắn nghiến răng rồi quyết đoán cắt đứt liên hệ với chỗ tinh thần lực kia, sau đó lùi nhanh về phía sau, định thoát khỏi cơn bão tinh thần lực đang bị hắc quang xâm chiếm kia.

- Giờ muốn đi e là hơi muộn rồi!

Lâm Động thấy vậy cười lạnh, sâu trong ánh mắt lóe hắc quang, nhìn qua vô cùng quỷ dị.

- Thôn Phệ Ấn!

Lâm Động khẽ nói, nhất thời ấn pháp bỗng chốc dừng lại.

Vút!

Ngay lúc đó, Thôn Phệ Tổ Phù trên đỉnh đầu hắn bắn ra một chùm hắc quang bay thẳng vào cơn bão tinh thần lực kia.

Uỳnh uỳnh!

Cơn bão đang xoay chuyển bỗng nhiên đứng im, hắc quang bên trong nó cũng bùng nổ, từng tia sáng đen lan tỏa ra, sau đó đan xen với nhau, biến thành một đạo ấn phù bọc lấy toàn bộ cơn bão tinh thần lực của Từ Vẫn.

Khi ấn phù hình thành, cả cơn bão biến thành nhà tù hình thành từ lực thôn phệ!

Rầm!

Một thanh trường mâu bằng tinh thần lục dài gần trăm trượng hình thành trong tay Từ Vẫn, mạnh mẽ bắn thẳng lên cơn bão năng lượng bị bao bọc bởi phù ấn. Nhưng khi hai bên tiếp xúc, trường mâu nhanh chóng vỡ tan, tinh thần lực trên nó cũng nhanh chóng bị lực thôn phệ nuốt chửng mất!

- Trói lại!

Lâm Động lạnh lùng nhìn Từ Vẫn bắt đầu hoảng loạn, thủ ấn nhất thời biến hóa, chỉ thấy vô số đạo hắc quang từ bốn phía bắn ra, nhấp nháy rồi biến thành vô số sợi xích đen bắn thẳng về phía Từ Vẫn.

Từ Vẫn thấy vậy, sắc mặt kịch biến, cuống cuồng biến tinh thần lực thành tấm lá chắn.

Phập phập!

Thế nhưng phòng ngự của hắn không hề có chút tác dụng, những sợi xích mang đầy lực thôn phệ xuyên thủng tấm lá chắn với thế như chẻ tre, nhất thời trong ánh mắt kinh hãi của Từ Vẫn xuyên thủng người hắn!

- Thi triển tinh thần lực trước Thôn Phệ Tổ Phù, chỉ có thể nói rằng, ngươi là đồ ngu xuẩn chân chính!

Lâm Động cúi nhìn Từ Vẫn, lạnh lùng nói.

Lực thôn phệ của Thôn Phệ Tổ Phù có tính khắc chế rất lớn đối với tinh thần lực, vì thế đối với Lâm Động mà nói, đối phó với Tiên Phù sư còn dễ dàng hơn một cường giả Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành. Chỉ là Từ Vẫn quá mức ngông cuồng…

Từ Vẫn vùng vẫy trong đau đớn, chỗ thân thể bị xích sắt xuyên qua không hề có máu chảy, bởi vì hắn có thể cảm nhận được mọi thứ trong cơ thể đang bị lực thôn phệ dần dần xâm thực!

Thần trí của hắn cũng bắt đầu trở nên mơ hồ. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn

- Lâm Động, sư phụ ta là Cung phụng của Tà Phong Động Thiên, ngươi dám giết ta, hậu quả của ngươi sẽ vô cùng thê thảm!

Từ Vẫn cố lấy lại tinh thần, nhìn Lâm Động hung hăng quát lên.

- Tà Phong Động Thiên?

Lâm Động nhướng mày, tuy cũng đoán được có lẽ Từ Vẫn có chút lai lịch, nhưng không ngờ lại là người của Tà Phong Động Thiên, một trong Lưỡng Đại Động Thiên mạnh nhất Hải vực Thiên Phong.

- Đúng vậy! Lâm Động, ngươi cũng là người thông minh, chắc biết đắc tội với Tà Phong Động Thiên sẽ gặp phải tai họa thế nào. Nếu ngươi dâng Thôn Phệ Tổ Phù cho Tà Phong Động Thiên thì chắc chắn là đại công, sau này Tà Phong Động Thiên sẽ không bạc đãi ngươi!

Từ Vẫn thấy vậy vội nói.

Lâm Động xoa cằm trầm ngâm một lúc rồi nhếch mép cười, lộ hàm răng trắng muốt. Nhìn thấy thế, trái tim Tần Tiêu Thiên bỗng nhiên thấy như bị đè nặng.

- Xin lỗi, ta không muốn giao ra Thôn Phệ Tổ Phù, vì thế ta cũng không muốn tha cho ngươi!

Dứt lời, ánh mắt hắn lạnh băng, bàn tay siết lại, mấy chục sợi xích xuyên qua cơ thể Từ Vẫn bỗng nhiên nổ tung, hắc quang lan tràn biến thành một cái hắc động nuốt gọn lấy hắn.

Bốp bốp!

Sau khi Từ Vẫn hoàn toàn bị hút vào, Lâm Động vỗ vỗ tay, nhất thời quay người bình thản nhìn đầu Tam Đầu Ma Giao trong Phần Thiên Trận.

Lúc này Tam Đầu Ma Giao cũng không còn dám gầm rú bừa bãi nữa, sắc mặt hắn vô cùng căng thẳng nhìn Lâm Động.

- Mẹ kiếp, biết tên tiểu tử đó hung tàn như vậy thì đã không động thủ rồi!

Vẻ mặt Tam Đầu Ma Giao thoáng lên vẻ khổ sở, hiển nhiên hắn không ngờ việc vốn tưởng dễ như trở bàn tay lại trở nên thế này.

- Giờ đến lượt ngươi rồi!

Lâm Động nhìn Tam Đầu Ma Giao, nở nụ cười nhàn nhạt. Nụ cười đó khiến cho đầu Tam Đầu Ma Giao vốn rất hung hãn cũng phải lạnh gáy.