Xin Lỗi Em Bởi Vì Anh Nghèo

Chương 19: Chương 18: Hạ Linh đuổi theo ph...





Hạ Linh đuổi theo phía sau tôi, tôi dừng lại bên cạnh hồ dựng chân trống xe xuống. Hạ Linh đứng cạnh tôi dơ ly kem ra trước mặt tôi.
-Nè Việt ăn đi.
Tôi cầm hộp kem nhìn nó lắc đầu rồi đặt nó vào lồng xe đạp.
-Bạn ăn trước đi mình ăn sau.
Rồi tôi lơ đãng nhìn xuống mặt nước, nhưng nào được như ý muốn mặt Hạ Linh buồn hiu, nhìn tôi.
-Bạn không ăn mình cũng không ăn.
Tôi lắc đầu cười trừ với Hạ Linh thật sự cái cô Hạ Linh này thật rắc rối mà.
-Rồi mình ăn cùng bạn được chưa.
Em đưa 2 tay lên bẹo má tôi, cái hành động đó khiến tôi đỏ lựng mặt, và lúng túng, mà hồi đó tôi thấp lè tè à, toàn đứng tới vai với bằng mắt Hạ Linh. Vì vậy hồi đó tôi toạn bị em bẹo má với trêu trọc thôi chứ bây giờ thì khác rồi hehe, tôi cao hơn em hẳn 1 cái đầu.

-Hj như vậy mới ngoan chứ.
Em mỉm cười nhìn tôi, còn trái tim tôi đập nhanh hơn bình thường rất nhiều trước cử chỉ đáng yêu đó của em, tôi ngoảnh mặt đi không dám nhìn em, ngày đó tôi cùng em ăn kem dưới cái nắng nóng ban trưa, dưới gốc cây liễu phủ bóng xuống bờ hồ. Ngày đó có thể trở lại không.
Đưa em về tới cổng, chờ tới khi em khuất sau cánh cổng màu đen ngòm trước mặt tôi, tôi mới trèo lên xe đạp về nhà.
Về tới nhà tôi bị mẹ la tới tấp, cái lý do tại sao thì chắc các bạn đã hiểu ra phần nào rồi , đó chính là học về muộn, Tôi vẫn nhớ như in ngày đó tôi về tới nhà đã là 12h40p rồi, sau khi la tôi 1 trận và tôi phải loay hoay 1 hồi giải thích và chống đỡ bom đạn của súng phóng thanh của mẹ tôi, tôi mới qua khỏi kiếp nạn ăn đòn.
Bơ phờ người bụng thì đói cồn cào ngồi vào mâm cơm đánh chén no say xong tôi lằm vật ra giường, ngủ tới chiều đang ngủ ngon thì bị con mèo Hạ Linh nhờ tôi nuôi nó cào cào mặt tôi, vùng dậy vì đang ngủ ngon mà nó cứ trêu tôi, dơ chân lên định đạp nó 1 phát bay xuống giường cơ mà vừa nhìn thấy đôi mắt long lanh của nó nhìn tôi, tôi lại không đành lòng làm vậy huhu, úp mặt xuống gối định ngủ tiếp nhưng không tài nào ngủ được, tôi vùng dậy ngáp ngáp rồi bế con mèo lên búng mũi nó cái nói.
-Mèo ngoan mèo ngoan từ mai đừng leo lên giường trêu tao được không, tao xin mày đó để tao ngủ ngon nha nha nha.......
Tôi nói 1 thôi 1 hồi, mặt nó không chút biểu cảm rồi cào cào chân vào tay tôi, rồi kêu meo meo nhìn tôi.
Nó nói gì vậy ta đồng ý hay không đồng ý đây, nản tự nhiên tôi lại đi nói nhảm với con mèo này làm gì chứ.

Đặt nó xuống đất tôi đi ra sân ngồi thẫn thờ ở bậc hè, vẫn bộ đồng phục học hồi sáng miệng còn đang ngáp ngáp thì LyLy đẩy cổng vào nhà tôi đôi mắt em đỏ hoe.
Tôi vẫn còn chưa tỉnh ngủ và còn chưa hiểu chuyện gì sảy ra tôi đã lãnh chọn cái tát từ em.
-Bốp.
Mặt tôi lật sang 1 bên em nhìn tôi lấc lên khóc nói.
-Tại sao anh làm vậy anh Khang có làm gì sai đâu sao anh đánh anh ý như vậy chứ.
-Tại sao.
LyLy quát vào mặt tôi còn tôi, tôi vẫn vậy chết lặng cảm giác đau nhói trong lồng ngực uất nghẹn, tôi vùng dậy 2 tay siết chặt 2 bờ vai em đẩy em vào bờ tường nhà.
-Tại sao ư trả tại sao hết tôi thấy nó ngứa mắt thì đánh thôi có làm sao không, cô định làm gì tôi hả, định làm gì tôi hả.
-Biến khỏi nhà tôi.
Tay tôi chỉ về phía cổng, mắt em nhìn tôi 1 cách vô hồn rồi loạng choạng đi về phía cổng còn lại mình tôi bất lực rồi gục ngã ngửa người vào tường bất lực.