[Xuyên Nhanh] Nam Thần: Từ Ta Đi!

Chương 102




Editor: Ngạn Tịnh.

Ngồi trên bàn cơm húp cháo, ăn trứng chiên, Lục Nhất Lan ngước mắt nhìn người đàn ông đối diện, Cố Mạc Trình vẫn luôn nhìn chằm chằm vào cô, sau khi thấy cô ngẩng đầu, anh còn hiếm thấy mà lộ ra một nụ cười tươi.

Lưng đột nhiên co chặt, Lục Nhất Lan khụ khụ hai tiếng, thiếu chút nữa bị nghẹn họng.

“Làm sao vậy?”

Cố Mặc Trình nhìn Lục Nhất Lan, trước mắt với anh mà nói, giải quyết vấn đề quan hệ với cô cùng nỗi lo về tình cảm sau này, càng quan trọng hơn việc chơi chết Giang Thiển Ái.

Dù sao---

Có một số người, mặc kệ bạn động hay không động tới, vẫn sẽ luôn ở nơi đó.

Mà có một số việc, bạn không đi can thiệp một chút, vậy xong cmnl!

Lục Nhất Lan lắc đầu, “Không có gì không có gì, chỉ là thiếu chút nữa bị sặc thôi.”

“Như vậy à...” Người đàn ông rót cho cô một chén nước, “Vậy lần sau, cẩn thận một chút.”

Lục Nhất Lan tỏ vẻ, Cố Mặc Trình như vậy, cô có chút không chịu nổi.

Trần Nhạc ở bên cạnh nhìn cảnh tượng ‘cha hiền con hiếu’, khóe môi hơi hơi cong lên. Cô quả nhiên lợi hại mà! Chỉ cần tiếp tục tiến triển như vậy, quan hệ giữa lão đại và công chúa nhỏ khẳng định sẽ thành lập ‘cha con tín nhiệm’ vững vàng.

Đêm hôm qua.

Ôm tư liệu đã sửa sang tốt, Trần Nhạc đến thư phòng của Cố Mặc Trình, “Lão đại, đây là tài liệu tôi đã sửa sang xong, những chuyện cần làm để trở thành một người cha tốt, còn có cái này...”

Cô rút từ trong đống văn kiện ra một tờ giấy khá trống, “Tôi tra tư iệu nhìn thấy, vào lúc con người bị thương sẽ càng yếu ớt, đồng thời, đối với người chăm sóc mình cũng sẽ càng dễ dàng sinh ra cảm giác tín nhiệm.

“Lão đại, không bằng trong khoảng thời gian này, anh tới chăm sóc công chúa nhỏ đi.” Trần Nhạc cười tủm tỉm đề nghị.

Cố Mặc Trình liếc mắt nhìn cô một cái, “Cô ấy, muốn đi vệ sinh, thì phải làm sao?”

“Ạch... Lão đại, vẫn là để tôi chăm sóc cô ấy một đoạn thời gian, rồi anh lại tiếp nhận.” Trần Nhạc đỡ trán, cô thế những quên mất mấy chuyện quan trọng này.

Cố Mặc Trình không nhiều lời nữa, chỉ là nhẹ nhàng ừm một tiếng, rồi mới để Trần Nhạc đi ra ngoài.

Đêm dài chậm rãi, không có lòng chìm vào giấc ngủ, trên dưới tác cầu, chỉ vì xong xuôi một... ‘Daddy tốt’ không bị tiểu loli yêu.

Ngày tháng mới vừa gãy chân thật sự là quá nhàm chán, tịch mịch, mỗi ngày Lục Nhất Lan đều ngồi trên xe lăn, trừ bỏ xem TV, cũng chỉ có thể chơi di động.

Sau một đoạn thời gian gãy chân, cuộc sống của Lục Nhất Lan chính là thế này.

Tôi có một Cố ca ca, anh ấy không thích đi chơi, tiêu sài, chu du khắp thế giới, không đi báo thù, làm mấy chuyện cao cấp như bồi dưỡng thế lực gì đó, cố tình lại thích nhìn tôi đánh răng, rửa mặt... Ăn cơm, tắm rửa, ngủ and đánh P P (rắm).

Từ sau một lần ngã gãy chân, cuộc sống của Lục Nhất Lan, đã xảy ra thay đổi nghiêng trời lệch đất.

Đây là ngày thứ 16 sau khi cô té gãy chân.

Vừa tỉnh giấc, bỗng nhiên có người gõ cửa, Lục Nhất Lan lật người, chăn trượt khỏi người, da thịt non mịn phơi bày ngoài không khí và ánh nắng, có một cổ khí lạnh xông lên, cô xoa xoa huyệt Thái Dương của mình, gian nan mở bừng mắt.

“Vào đi.”

Kẽo kẹt một tiếng, cửa mở.

Cố Mặc Trình đứng ở cửa, đầu tiên Lục Nhất Lan sửng sốt một chút, rồi mới nhanh chóng dùng tay kéo chăn che khuất đùi, “Cố, Cố, Cố ca ca, sao anh vào đây?”

Cô quả thực khóc không ra nước mắt mà, “Chị Nhạc Nhạc đâu, sao không phải là chị ấy đến?”

“Cô ấy có việc, trở về rồi.” Cố Mặc Trình nhìn bộ dáng gắt gao kéo chăn của cô, nói, “Anh chưa hề nhìn thấy gì cả, em không cần lo lắng.”

“...”

“Cố ca ca, anh có thể ra ngoài một chút trước không?”

“Ừm, sau khi mặc xong quần áo thì gọi anh.”

Trong phòng, Lục Nhất Lan mặc quần áo xong liền gọi Cố Mặc Trình tiến vào, lúc anh vào, trên tay còn đẩy chiếc xe lăn.