Xuyên Thành Mẹ Ruột Nhân Vật Phản Diện Phật Hệ Hằng Ngày

Chương 134: "Mau đến xử phạt anh."




Sản phẩm trang sức mới của Cartier là lấy băng tuyết làm chủ đề, muốn tìm người phát ngôn tự nhiên là muốn khí chất đặc biệt, phù hợp với đặc điểm của trang sức.

Người phụ trách của Cảtier, Johnny ngay lập tức nghĩ đến Diệp Phạm.

Diệp Phạm mặc bộ váy cưới băng tuyết kia, ở nước ngoài đưa tới rất nhiều thảo luận, Johnny tự nhiên cũng nhìn thấy. Ông nhìn thấy Diệp Phạm mặc áo cưới trong chớp mắt kia, ý nghĩ trong lòng đã xác định.

Diệp Phạm rất thích hợp để đại diện cho hệ trang sức băng tuyết của Cartier, không có ai có khí chất thanh lãnh giống như Diệp Phạm, nhìn một chút liền khó mà quên.

Johnny vốn là có ý muốn hợp tác với Diệp Phạm, sau khi sự việc Diệp Phạm có đứa bé bị bộc lộ, kế hoạch hợp tác chỉ có thể tạm thời gác lại.

Nhưng là, Johnny cũng không hề hoàn toàn từ bỏ ý nghĩ này, ông vẫn còn đang quan sát Diệp Phạm, nhìn hướng phát triển của Diệp Phạm sau này.

Sau đó, danh tiếng của Diệp Phạm chuyển biến tốt đẹp, hiện tại cô là diễn viên chính của phim « Sinh như Yên Hỏa » đang thu được đề cử bốn hạng mục của giải Oscar.

Bất kể là thanh danh, hay là thực lực, hoặc là độ phù hợp với nhãn hiệu, Diệp Phạm đều là người phát ngôn thích hợp nhất cho nhãn hiệu Cartier.

Johnny tìm tới Diệp Phạm, hai bên đoàn đội sau khi hiệp nghị đàm phán thành công, Diệp Phạm liền cùng Cartier ký hợp đồng.

Diệp Phạm bắt đầu quay chụp quảng cáo, lúc quảng cáo toàn bộ được biên tập xong, người phụ trách Cartier phi thường hài lòng, quyết định này xác thực không sai.

Về sau, trang chính thức của Cartier tuyên bố Diệp Phạm là người phát ngôn toàn cầu của Cartier.

Đây là sau khi Diệp Phạm lấy được quảng cáo của Dior về sau, lại nhận được chức vị đại diện cho một nhãn hiệu cao cấp khác. Cartier là một trong những nhãn hiệu trang sức nổi tiếng trên toàn cầu, Diệp Phạm trở thành đại diện hình ảnh của Cartier, giới giải trí liền nghị luận ầm ĩ.

"Đại diện cho Cartier cũng đều là Diệp Phạm rồi, sau này còn có cái gì là không thể chứ."

"Lần trước quảng cáo nước hoa của Dior nhìn rất đẹp, không biết lần này quảng cáo trang sức làm sao mà quay chụp, chờ mong."

Cũng không lâu sau, Cartier tung ra quảng cáo mà Diệp Phạm đã quay, đoạn quảng cáo này sẽ được tung ra mọi nơi.

Quảng cáo vừa mở đầu, bối cảnh là tuyết lớn bay tán loạn đầy trời, hoa tuyết bao trùm mặt đất, toàn bộ thế giới đều bị một màu trắng bao phủ.

Ở giữa đất trời đặt một chiếc giường, Diệp Phạm nằm ở trên chiếc giường trắng muốt này, cô mặc một thân phục váy dài cổ thủy tinh, phía trên phác hoạ ra hoa văn hoa mỹ.

Diệp Phạm nhắm mắt lại, lông mi đen nhánh lưu lại trên mặt bóng mờ nhạt. Làn da tuyết trắng, sống mũi thẳng tắp, môi nhỏ tinh xảo, làn môi khẽ mím lại.

Cho dù là đang nhắm mắt lại, cũng có thể nhìn ra sự xinh đẹp rung động lòng người.

Lúc này, Diệp Phạm mở mắt ra, tay của cô chống tại mép giường, thân thể chậm rãi đứng thẳng lên. Theo động tác của Diệp Phạm, khuyên tai trên tai cô nhẹ nhàng lắc lư.

Diệp Phạm đẹp như vậy, thế nhưng là mọi người vẫn chú ý khuyên tai trên tai của cô, kiểu dáng tinh xảo đến cực điểm.

Diệp Phạm không cướp đoạt đi ánh sáng của khuyên tai, ngược lại làm nổi bật lên đặc điểm của khuyên tai đó.

Diệp Phạm đứng lên, váy xẹt qua mặt đất. Cô đi ra ngoài, lưng thẳng tắp, cái cằm hơi hơi ngước, tư thế đẹp đẽ yêu kiều.

Hoa tuyết im lặng rơi xuống, lặng yên không một tiếng động rơi xuống trên tóc Diệp Phạm, cảnh đẹp đến mức tận cùng.

Diệp Phạm chậm rãi tiến lên, càng ngày càng nhiều hoa tuyết rơi xuống, cùng lúc đó, dây chuyền trên cổ cô, cũng càng thêm rực rỡ.

Diệp Phạm cùng dây chuyền đều giống như được phủ lên một tầng ánh sáng nhàn nhạt, tại bên trong băng tuyết loá mắt đến cực điểm. Tràng cảnh chói mắt này, hoàn toàn làm người ta không dời nổi mắt.

Lúc này, Diệp Phạm ngừng bước chân, trước mặt của cô là một mặt tường màu trắng.

Diệp Phạm nhìn qua tường, cô bỗng nhiên giơ tay lên, tay nhẹ nhàng đụng vào đó, bức tường kia tường liền tản ra, hóa thành nhiều mảnh vỡ nhỏ lấm ta lấm tấm.

Luac Diệp Phạm giơ tay lên, ống tay áo của cô trượt xuống, lộ ra vòng tay trên cổ tay.

Ống kính đặc tả quay chiếc vòng tay kia, màu trắng bạc giống như thủy tinh, chung quanh điểm xuyết hoa tuyết mỹ lệ tinh xảo. Xung quanh hoa tuyết lại có từng tia dây leo quấn quanh.

Cuối quảng cáo, là Diệp Phạm đứng tại trên núi tuyết, cô nhìn chăm chú phía trước.

Gió lạnh phất qua, tóc dài đen nhánh của Diệp Phạm bị thổi tán loạn về sau. Mọit bên mặt của Diệp Phạm thanh lệ lộ ra rõ ràng, giống như một bức hoạ duy mỹ.

Bất kể là Diệp Phạm, hay là chủ đề trang sức băng tuyết của Cartier mỗi một chỗ đều hoàn mỹ hiện ra ở trước mặt mọi người.

Diệp Phạm mỹ lệ, trang sức rực rỡ, trong bối cảnh băng tuyết, đều động lòng người đến như vậy.

Trước đó Diệp Phạm mặc áo cưới băng tuyết của Vera Chen, đã rất đẹp. Lần này quảng cáo về hệ liệt trang sức băng tuyết của Cartier, triệt để kinh diễm toàn cầu.

Truyền thông nước ngoài đều đang nghị luận về Diệp Phạm, trong nước càng là đưa tới độ thảo luận cực lớn.

"Đây quả thật là quảng cáo sao, tại sao ta cảm giác như mình đang nhìn một bộ phim lớn a, từng cảnh đều đẹp đến cực hạn, có thể screensaver đến làm hình nền a."

"Mặc kệ Diệp Phạm quay quảng cáo gì, đều cảm giác thật là cao cấp a, cô ấy đơn giản giống như chính là vì thời thượng mà được sinh ra."

"Đây là người thanh lãnh nhất mà ta từng xem qua, trong các nữ minh tinh khí chất của Diệp Phạm là độc nhất vô nhị."

Đoạn quảng cáo này phi thường thành công, bất kể là nước ngoài, hay là trong nước, đều nhất trí khen ngợi.

...

« Sinh như Yên Hỏa » được đề cử bốn hạng mục tại Oscar, tin tức này làm tất cả mọi nơi trong nước kinh ngạc cùng chấn động. Cùng lúc đó, tất cả mọi người đều đang suy đoán, cuối cùng bộ phim này sẽ đạt được giải thưởng nào.

Cho dù không lấy được giải thưởng, riêng việc được đề cử bốn hạng mục, cũng đủ nổi tiếng rất lâu.

Lễ trao giải Oscar đã tới, đoàn đội « Sinh như Yên Hỏa » đến hiện trường, chờ đợi công bố giải thưởng.

Diệp Phạm mặc váy dài màu lam, trang điểm tinh xảo. Cô đeo sản phẩm trang sức mới của Cartier, mỹ nhân băng tuyết bên trong quảng cáo kia, lại lần nữa hiện ra ở trước mặt mọi người.

Vô tình, Diệp Phạm lại tuyên truyền cho quảng cáo của Cartier.

Diệp Phạm hiện tại cùng bên trong quảng cáo so sánh, càng thêm kinh diễm, nhất cử nhất động, khí chất ưu nhã đến cực điểm.

Ở đây có nhiều minh tinh Hollywood như vậy, nhưng khí chất của Diệp Phạm vẫn ưu tú như cũ, khoé môi của Diệp Phạm từ đầu đến cuối mang theo ý cười nhàn nhạt, thái độ không kiêu ngạo không tự ti.

Lễ trao giải bắt đầu, Diệp Phạm ngồi tại chỗ. Thời gian lặng yên trôi qua, từng giải thưởng được công bố, cuối cùng « Sinh như Yên Hỏa » đạt được giải quay phim xuất sắc nhất cùng phim nước ngoài hay nhất.

Mọi người vẫn luôn chú ý chuyện này, tin tức vừa đưa ra, bên trên mạng lập tức nổ tung.

"Đã đạt thì đạt luôn hai giải thưởng, Diệp Phạm là diễn viên chính của bộ phim này, về sau tiền đồ sáng lạn a."

"Diệp Phạm lúc này thật sự quá thần, bộ phim đầu tiên liền lợi hại như vậy, về sau sẽ còn mang đến cho chúng ta dạng tác phẩm gì đây."

"Sau khi « Sinh như Yên Hỏa » được chiếu lên có danh tiếng tốt như vậy, khi đó ta liền đoán được có thể sẽ lấy được giải thưởng, không nghĩ tới lại cầm đến những hai cái giải thưởng Oscar, chúc mừng!"

"Mọi người đừng quên Diệp Phạm còn đang quay bộ phim điện ảnh Hollywood « Nguy cơ tứ phía » a, nói không chừng Diệp Phạm sang năm liền lấy được chức Ảnh hậu Oscar."

Tin bình luận nhắc nhở mọi người, đúng vậy a, « Nguy cơ tứ phía » là phim điện ảnh Hollywood, đạo diễn Lư Triệu Thâm còn đạt qua giải đạo diễn xuất sắc nhất tại Oscar.

Đội hình mạnh mẽ như vậy, lại thêm Diệp Phạm có diễn xuất xuất thần nhập hoá, Diệp Phạm sang năm được đề danh Oscar là có khả năng rất lớn. Đến giờ khắc này, không có ai lại hoài nghi Diệp Phạm nữa, toàn bộ những chất vấn ngày trước tất cả đều bị giải tán.

Một bộ phim thành công hay không, không thể thiếu biểu hiện cùng sự nhập tâm của diễn viên, cả hai là hỗ trợ lẫn nhau.

« Sinh như Yên Hỏa » đạt giải thưởng, làm cho giá trị bản thân của Diệp Phạm lập tức tăng vọt, thanh danh của cô, fan hâm mộ của cô, trong một đêm lại tăng lên rất nhiều.

Nếu như nói, Diệp Phạm đạt được vị trí Ảnh hậu Venice, chỉ là làm cho cô có chút danh tiếng. Biểu hiện xuất sắc của Diệp Phạm tại show thời trang áo cưới cao cấp của Vera Chen, làm cho Diệp Phạm thu hoạch càng thêm nhiều fan hâm mộ.

Như vậy, lần này « Sinh như Yên Hoả » lấy được giải thưởng, làm cho Diệp Phạm cái tên này, trong phạm vi toàn cầu triệt để bùng nổ!

Một nữ minh tinh người Hoa, đóng bộ phim thứ nhất, liền có thể cầm tới hai giải thưởng Oscar, điều này trên toàn thế giới đến nói, đều là không thể tưởng tượng nổi.

Con đường hoạt động của Diệp Phạm tại Hollywood sẽ còn rất dài, cô sẽ bằng vào thực lực của cô, từng bước một chinh phục mọi khán giả trên thế giới.

...

Quá trình quay « Nguy cơ tứ phía » đã kết thúc, đã đóng máy. Diệp Phạm cùng Hạ Hàn tại Los Angeles chỉ lưu lại thêm mấy ngày, liền mang Đô Đô trở về nước.

Đô Đô ở nước ngoài một khoảng thời gian thật dài, biết sắp được về nhà, hưng phấn thiếu chút nữa không ngủ được.

"Sáng mai Đô Đô sẽ được về nhà rồi." Diệp Phạm ở trong phòng sửa sang lại hành lý, Đô Đô liền đi vòng quanh Diệp Phạm, không hề dừng lại qua.

Khoảng thời gian này, Đô Đô luôn lẩm bẩm về những bạn học của bé ở nhà trẻ, bởi vì cách quá xa, Đô Đô chỉ ngẫu nhiên mới có thể cùng bọn họ liên hệ.

Đô Đô ở sau lưng Diệp Phạm dùng tay nhỏ ôm chặt cổ Diệp Phạm: "Mẹ, mẹ." Đô Đô ỷ lại ở trên thân Diệp Phạm không đi, cô động cũng không thể động, vẫn là Hạ Hàn phải đi tới, đem Đô Đô xách tới một bên ngồi xuống giường.

Diệp Phạm cười cười, khép lại rương hành lý, ngày mai sẽ phải trở về nước, tâm tình của cô cũng cùng Đô Đô không sai biệt lắm.

Hạ Hàn đã sớm thông báo cho Đường trạch cùng Hạ trạch, đợi đến khi máy bay của Diệp Phạm cùng Hạ Hàn về đến trong nước, Giản Lan cùng Hạ lão thái thái đã ở phi trường chờ bọn họ. Lần này Hạ Hàn cùng Diệp Phạm cũng rất khiêm tốn, không có lộ ra bất luận hành trình về nước gì, nhưng thời điểm bọn họ đến sân bay, sân bay cũng đã bị vây đầy fan hâm mộ.

Hạ Hàn cùng Diệp Phạm đồng thời xuất hiện ở phi trường, fan hâm mộ lập tức kích động, trên dưới hai tầng sân bay đều đầy ắp người, mỗi người trên tay đều cầm điện thoại di động cùng máy ảnh, chụp ảnh bọn họ.

Fan hâm mộ đều giơ cao lên bảng tên của hai người, rõ ràng chỉ là nhất thời nhận được tin tức về nước, nhưng các fan hâm mộ lại rất có trật tự nghênh đón bọn họ về nhà.

Hạ Hàn ôm Đô Đô đi ở trước nhất, Diệp Phạm đi theo sau lưng bọn họ.

"Hạ Hàn, Diệp Phạm, Đô Đô!" Mỗi một fan hâm mộ đều yêu quý bọn họ, cho dù có fan hâm mộ của Hạ Hàn cùng Diệp Phạm, cuối cùng cũng sẽ biến thành fan hâm mộ của một nhà ba người này.

Hạ Hàn cùng Diệp Phạm hướng phía fan hâm mộ vẫy tay tạm biệt, dù fan hâm mộ không nỡ để bọn họ rời đi, nhưng vẫn như cũ nhường lối ra, bọn họ ngồi lên xe đang ngừng ở bên ngoài.

"Cụ nội, bà ngoại." Đô Đô ngồi vào trong xe, liền thấy trong xe có hai người đang ngồi. Hạ lão thái thái nhìn thấy Đô Đô, cười đến con mắt đều híp lại.

Đô Đô cách khá xa, bà ngày ngày nhớ Đô Đô, thậm chí muốn bay thẳng đến Los Angeles ở lại đó, nhưng Hạ lão thái thái không muốn làm phiền Hạ Hàn cùng Diệp Phạm, vẫn là đè xuống ý nghĩ này.

"Đô Đô bảo bối có nhớ cụ hay không a?" Hạ lão thái thái biết đáp án của Đô Đô, nhưng như cũ hỏi không ngừng, hỏi không biết mệt.

Đô Đô liên tục gật đầu: "Đương nhiên, Đô Đô rất nhớ cụ." Quả nhiên Đô Đô vừa nói ra lời này, nụ cười trên mặt của Hạ lão thái thái sâu hơn rất nhiều. Xe chở bọn họ nhanh chóng rời sân bay.

Nhà trẻ của Đô Đô khai giảng vừa vặn vào một tuần lễ sau, bọn họ sau khi ở trong nhà nghỉ ngơi vài ngày, Hạ Hàn cùng Diệp Phạm cùng một chỗ đưa Đô Đô đi trường học. Một lần nữa lại được gặp bạn bè làm Đô Đô hưng phấn không thôi, bé quyết định, bé muốn đem bạn bè của bé toàn bộ đều mời về nhà chơi, mà Diệp Phạm cùng Hạ Hàn cũng ủng hộ Đô Đô.

Đô Đô bảo mấy bạn thân nhất của bé, trong đó hưng phấn nhất chính là Mạc Điềm Điềm, cô bé vừa nghĩ tới việc được tiếp xúc gần gũi đến một nhà thần tượng của cô bé, làm sao có thể không kích động.

Ngàn trông mong vạn trông mong, Mạc Điềm Điềm rốt cuộc chờ đến ngày tới nhà Đô Đô.

Những phụ huynh của các bé sớm đã đem con của mình đưa đến nhà Diệp Phạm, có phụ huynh còn dành chút thời gian lưu lại, bởi vì cơ hội có thể cùng Diệp Phạm và Hạ Hàn gặp mặt thực sự quá hiếm có.

Mà có phụ huynh bởi vì nhất thời có việc, chỉ có thể tiếc nuối rời đi, đem con giao phó cho Diệp Phạm. Diệp Phạm vì muốn cho bạn của Đô Đô chơi vui vẻ, cô đem việc con muốn chơi hay đồ muốn ăn đều cân nhắc, trong sân cũng trưng bày không ít các trò chơi giải trí cho các bé.

Những đứa trẻ được ba mẹ dẫn vào cửa, miệng đều rất ngọt, vừa nhìn thấy Diệp Phạm, liền lễ phép: "Con chào dì."

Diệp Phạm ôn nhu cười, mỗi lần đều sẽ sờ đầu của bọn trẻ đáp lại. Trong lòng những đứa bé kia, lại đối với mẹ của Đô Đô lại nhiều thêm một cái ấn tượng, mẹ của Đô Đô thật sự rất xinh đẹp a, thật ôn nhu a.

Lúc đến phiên Mạc Điềm Điềm, Mạc Điềm Điềm luôn trực tiếp biểu đạt cảm xúc, Diệp Phạm vừa sờ lên đầu của cô bé, cô bé liền lập tức ôm lấy chân Diệp Phạm.

"Mẹ của Đô Đô, con siêu cấp thích người."

Diệp Phạm giật mình, cô nhớ tới Đô Đô cùng cô nói qua, trong lớp có một fan hâm mộ rất thích Hạ Hàn. Diệp Phạm lập tức cười: "Con chính là Mạc Điềm Điềm ư, Đô Đô đã từng nhắc qua về con với dì."

Mạc Điềm Điềm không nghĩ tới Diệp Phạm lại nhớ rõ tên mình, nụ cưới trên mặt càng rộng mở, cô bé ôm Diệp Phạm không buông tay, thần tượng ở ngay trước mặt cô bé, cô bé làm sao có thể bỏ lỡ cơ hội này?

Cách đó không xa, Đô Đô nhìn thấy Mạc Điềm Điềm một mực ôm Diệp Phạm, bé lạch bạch chạy tới, một bên chạy một bên hô: "Mạc Điềm Điềm, cậu sao lại luôn ôm mẹ của Đô Đô?"

Đô Đô từ nhỏ đã là một bình dấm, mẹ là của một mình bé. Hoá ra Mạc Điềm Điềm bình thường một mực nói thích bé, mục đích là vì muốn tới gần mẹ của bé a.

Thân thể nhở của Mạc Điềm Điềm đi lòng vòng, nhưng vẫn như cũ ôm lấy Diệp Phạm: "Đô Đô ngày nào cũng có thể được mẹ ôm, tớ liền ôm dì cả ngày hôm nay, nếu cậu không đồng ý, tớ đem mẹ của tớ cho cậu mượn."

Đô Đô ngẩn người, thiếu chút nữa bị ngụy biện của Mạc Điềm Điềm thuyết phục, bé đầu tiên là nhẹ gật đầu, cảm thấy Mạc Điềm Điềm nói giống như không sai, nhưng bé cũng lập tức phản ứng lại.

"Chỉ cho cậu ôm một hồi, không thể ôm lâu."

Mạc Điềm Điềm nghĩ một lát, nhíu khuôn mặt nhỏ nhắn nhẹ gật đầu: "Được rồi."

Đô Đô chạy tới bên cạnh Diệp Phạm, cũng đưa tay ôm lấy eo Diệp Phạm, Diệp Phạm bị hai nhóc tỳ một trái một phải ôm lấy, cô có chút bất đắc dĩ cười cười.

Mà mẹ của Mạc Điềm Điềm đứng tại một bên, cũng rất là bất đắc dĩ, từ khi Mạc Điềm Điềm biết sắp được tới nhà Đô Đô, đã ở nhà lẩm bẩm suốt mấy ngày.

Mẹ của Mạc Điềm Điềm nhìn thấy con gái của mình vui vẻ như vậy, cũng theo cô bé.

Diệp Phạm chỉ chỉ phòng bếp: "Các con có muốn uống sữa bò chocolate hay không? Còn có bánh bích quy vừa được nướng chín."

Con mắt của Đô Đô cùng Mạc Điềm Điềm đều sáng lên, lập tức trả lời: "Muốn muốn, sữa bò cùng bánh bích quy đều muốn." Bọn trê vừa nghe nói có bánh bích quy ăn, đều quên đi sự tình vừa rồi.

Đô Đô hướng Mạc Điềm Điềm đưa tay ra, mở miệng: "Muốn cùng Đô Đô đi không?"

Mạc Điềm Điềm lập tức lôi kéo tay của Đô Đô: "Được, được." Hai đứa bé kéo tay nhau, lại trong nháy mắt dính thành một khối, tay cầm tay hướng tới phòng bếp.

Diệp Phạm cùng mẹ của Mạc Điềm Điềm nhìn nhau cười một tiếng, bọn họ đều từ đáy mắt của đối phương nhìn thấy sự bất đắc dĩ, nhưng vẫn như cũ cưng chiều mà nhìn đứa bé nhà mình.

Cả ngày đó, trong nhà Diệp Phạm đều tràn ngập tiếng nói non nớt của những đứa trẻ, tiếng cười chưa từng dừng lại qua.

Diệp Phạm sợ mấy đứa bé ở bên ngoài chơi quá lâu sẽ cảm mạo, mà mới vừa vào xuân, nhiệt độ cũng không cao, toát mồ hôi rất dễ dàng bị cảm lạnh.

Đến hoàng hôn, lúc mặt trời sắp xuống núi, Diệp Phạm đem bọn nhỏ đều gọi vào phòng, an bài những đứa bé đã chơi điên cuồng suốt cả ngày ăn cơm chiều.

Mà Hạ Hàn cũng chạy về lúc ăn cơm tối, thỏa mãn nguyện vọng muốn gặp thần tượng của Mạc Điềm Điềm.

Đợi đến lúc tụ hội kết thúc, các phụ huynh chuẩn bị đón con mình về nhà, mấy bé đều không muốn rời đi. Ở trong nhà Diệp Phạm được chơi vui ăn nhiều như vậy, đối mấy đứa mà nói liền giống như Thiên Đường. Các phụ huynh phải phí chút thời gian sức lực mới dỗ được đứa bé nhà mình đi về.

...

Sau khi Hạ Hàn cùng Diệp Phạm về tới trong nước, bởi vì hai người đều không có tiếp nhận lịch làm việc mới, cho nên bọn họ rốt cuộc cũng có đầy đủ thời gian cho riêng mình.

Hôn lễ đã qua mấy tháng, tuần trăng mật mới được lên lịch trình.

Lựa chọn địa điểm hưởng tuần trăng mật rất đơn giản, trước khi Diệp Phạm quay phim xong, Hạ Hàn liền đã định sẵn vé máy bay cùng khách sạn.

Địa phương Hạ Hàn lựa chọn là đảo Crete tại Hy Lạp*, là một hòn đảo yên tĩnh và an bình. Bọn họ đã từng cùng tham gia chương trình truyền hình thực tế, đi qua Santorini của Hy Lạp, nhưng nơi đó thật sự là quá nổi tiếng, sẽ có rất nhiều du khách.

Mà đảo Crete là địa điểm du lịch ít được lưu ý, cho dù là phong cảnh mỹ quan rất đẹp, nhưng du khách Châu Á cũng rất ít.

Lần này đi Hy Lạp, cũng là vì kỷ niệm hai người bọn họ trong thế giới này chân chính chung đụng lần thứ nhất.

Sau khi tất cả đều đã được chuẩn bị xong, Hạ Hàn cùng Diệp Phạm lên máy bay tiến về Hy Lạp.

Trên máy bay tự nhiên là gặp được rất nhiều du khách nhận ra bọn họ, hai người ký tên cho fan, đồng thời còn cùng mọi người chụp ảnh chung.

Có nhiều người đang xem phim của bọn họ như vậy, cũng luôn nghiêm túc ủng hộ bọn họ, Hạ Hàn cùng Diệp Phạm sẽ thỏa mãn yêu cầu của fan hâm mộ.

Hai người rất có kiên nhẫn, đối với mỗi người đều lộ ra nụ cười chân thành.

Sau khi đến Hy Lạp, đôi vợ chồng siêu sao này vẫn bị fan hâm mộ chụp đến, ảnh chụp bị truyền lên mạng. Tuy nhiên, kể từ sau khi biết bọn họ là đến đây hưởng tuần trăng mật, mọi người cũng không muốn làm phiền tới không gian riêng của hai người bọn họ.

Hạ Hàn cùng Diệp Phạm tiến vào khác sạn trên đảo Crete. Bôn ba thật lâu, sau khi nghỉ ngơi một buổi tối, sáng mai lại đi du ngoạn.

Diệp Phạm ngồi ở trên giường khách sạn, lướt qua màn hình điện thoại di động. Trong wechat, đoàn đội quản lý đang nói chuyện gần nhất đang giúp Diệp Phạm bàn bạc gông việc, còn có một ít chuyện về mảng quan hệ xã hội.

Hạ Hàn tắm rửa xong đi ra, nhìn thấy chính là cảnh như vậy.

Diệp Phạm ngồi ở trên giường, một đôi chân thẳng tắp thon dài, nằm ngang ở trên giường đơn, dưới ánh sáng ánh đèn chiếu rọi xuống, da thịt trên đùi càng thêm trắng noãn mềm mịn.

Cô rũ mắt, nhìn điện thoại trong tay, thần sắc chuyên chú.

Hạ Hàn đi tới, ngồi sau lưng Diệp Phạm, anh vòng lấy eo của cô, tựa ở trên bờ vai của Diệp Phạm, giọng trầm thấp vang lên: "Em đang nhìn cái gì?"

Ánh mắt anh rơi vào trên điện thoại di động của Diệp Phạm, thoáng nhìn nội dung nói chuyện phiếm tất cả đều là cùng công việc có quan hệ.

Hạ Hàn nhướng mày, đem điện thoại của Diệp Phạm đặt tại bên cạnh, ngăn cản hành vi của cô.

Anh ngồi ở đó, đưa tay ôm Diệp Phạm, ngón tay của anh nâng nhẹ cằm cô, khiến cho cô đối diện với ánh mắt của mình. Hai người bốn mắt đụng vào nhau, ánh mắt giao trong không trung.

Giọng điệu của Hạ Hàn bất đắc dĩ lại cưng chiều: "Anh biết, em đối với công việc rất nhiệt tình..."

"Nhưng anh hi vọng... Đây là thời gian không công việc." Hạ Hàn nói, "Chỉ có tuần trăng mật của hai ta."

Diệp Phạm cười: "Vậy chúng ta cùng chơi một trò chơi, có được hay không?"

Hạ Hàn chớp chớp mắt, trầm mặc không đáp. Diệp Phạm hơi suy tư, dùng tay tạo thành một cây súng, nhắm ngay huyệt thái dương của  Hạ Hàn.

"Anh đã bị Cục cảnh sát Hồng Kông truy nã." Giọng cô thanh lãnh, mang theo một tia trêu chọc.

Bộ phim tiếp tới của Hạ Hàn là một bộ phim hành động, nhân vật chính là một tội phạm bị hiềm nghi dùng IQ cao cùng thủ đoạn khôn khéo để thoát khỏi phán quyết.  Sau khi tuần trăng mật kết thúc, Hạ Hàn liền phải tiến vào đoàn phim quay chụp. Hạ Hàn đã nhận đóng phim này từ trước đó, Diệp Phạm ở nhà có lật xem qua kịch bản của anh, cảm thấy nội dung tình tiết rất hay.

Bọn họ không đoán sai, sau khi bộ phim này được tuyên truyền, đã đạt được rất nhiều sự chú ý của người xem. Ánh mắt của Diệp Phạm khẽ nhúc nhích, rất nhanh đảo qua gian phòng này. Hạ Hàn liền phối hợp với biểu diễn của cô.

Đáy mắt của anh chứa ý cười: "Sao vậy? Em hối hận vì đã tới nơi này?"

Ngón tay của Diệp Phạm gẩy một cái, nhẹ nhàng nâng lên cằm của Hạ Hàn, động tác cường thế lại dịu dàng. Chậm rãi trêu chọc anh.

"Đúng vậy a, Hạ Hàn." Diệp Phạm ôn nhu uyển chuyển ghé vào lỗ tai anh nói, "Em thật sự rất hối hận..." Diệp Phạm nửa hỏi thăm nửa dụ hoặc: "Làm sao bây giờ."

Hạ Hàn cười như không cười nhìn Diệp Phạm một chút, lực đạo của anh lớn, bắt lại tay của cô, động tác của cô chỉ có thể bị ép dừng lại. Hạ Hàn bỗng nhiên kéo một cái, thân thể của Diệp Phạm nghiêng tới trước mặt anh.

Khoảng cách của bọn họ gần trong gang tấc, hô hấp ấm áp sát lại rất gần.

Anh đem tay của cô nâng lên, dùng ngón tay của cô chạm nhẹ trên cằm của mình, dọc theo độ cong cằm dời xuống. Diệp Phạm cười, cánh tay của cô dùng thêm chút lực, theo động tác của Hạ Hàn, dùng sức của mình từng chút từng chút di động hướng xuống dưới.

Tay của cô mang đến xúc cảm quen thuộc cho Hạ Hàn, đầu ngón tay của cô tựa hồ như có mị lực làm anh không cách nào kháng cự được. Mỗi một nơi bị chạm qua, nơi đó liền sẽ có một dòng điện nhỏ bé lan tới.

Dưới sự trêu chọc của Diệp Phạm, Hạ Hàn luôn có thể quăng mũ cởi giáp. Cổ của anh nhấp nhô, chỉ cảm thấy không khí quanh thân giống như đều nóng lên.

Bọn họ tựa như vĩnh viễn cũng sẽ không cảm thấy chán ghét nhau, ở phương diện thân mật này, hai diễn viên diễn xuất sao siêu, luôn có thể tìm được phương thức mới tới kích thích đối phương.

Một giây sau.

Ngón tay của Hạ Hàn từng ngón từng ngón nắm lấy tay Diệp Phạm, đem tay của cô hoàn toàn nắm tại trong lòng bàn tay của anh.

Bàn tay nhỏ bé của cô tại trước mắt anh đều có thể hóa thành nhu tình như nước. Hạ Hàn hơi nghiêng về phía trước, hôn một cái lên môi Diệp Phạm, mềm mại đến cực điểm. Anh đột nhiên buông lỏng ra tay của cô, chậm rãi ngồi thẳng lên, về sau lại hững hờ nhích lại gần.

"Em thắng."

Hạ Hàn đem tay vắt chéo sau lưng, nghiêng đầu một chút. Môi mỏng của anh hơi cong lên, bên môi hiện lên một nụ cười nhàn nhạt, thanh âm lạnh lùng trầm thấp nhẹ nhàng vang lên, tựa như mê hoặc.

"Mau đến xử phạt anh."

~~~

Tác giả có lời muốn nói: Bó tay, Hạ Hàn cùng Diệp Phạm hai người diễn viên này mỗi ngày đều có thể bày trò đến thân mật.

Editor: Hai chương nữa là hoàn chính văn, cho nên về sau toàn gần sáu nghìn chữ, thế nên sẽ hơi lâu chút nha.